Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Đàn Đêm


ĐÀN ĐÊM
(Yết hậu- họa )

Đếm nhịp đêm chùng một tiếng tơ
Bên song ngồi ngóng liễu buông hờ
Ôm đàn dỗ nguyệt cơn sầu tạnh
Mơ…!

Nguyễn Gia Khanh
Bài xướng:

TÂM SỰ
(Yết hậu)

Đàn so phím lạc đứt dây tơ
Thầm trách ai kia quá hững hờ
Quạnh quẽ cầm chiều đo bóng nắng
Mơ…!

Lê Đăng Mành

Bài họa của Huy Vụ:


1.

Nhêṇ vì ruồi muỗi mới giăng tơ.
Ta quyết vì duyên chẳng hững hờ
Sông cạn đá mòn tâm vẫn cứ
Mơ...


2.

Thuận nghịch bao lần kết tóc tơ
Nhưng sao kết quả rất ơ hờ
Từ đây chắc hẳn không còn giám
Mơ…


3.
Hơǹ duyên tủi phận trách ông tơ

Ai xóa giùm tôi một chữ H (hờ)
Bên gốc thông già xưa lỡ khắc
Mơ…

Huy Vụ

Thơ Huy Vụ tặng Nguyễn Gia Khanh:

THUẬN NGHỊCH ĐỘC
(Yết hậu)


Bác đã gửi meo chỉ tận nơi
Rằng làm thuận nghịch dễ như chơi
Vò tai bứt tóc tôi đành thét
Trời…!
Chẳng phải vì tôi nịnh Bác đâu
Làm thơ thuận nghịch qủa đau đầu
Tôi càng cố gắng càng thêm lún
Sâu…!


Huy Vụ

Nguyễn Gia Khanh họa đáp:

GỬI HUY VỤ

(Yết hậu)


Đã từng vung bút đến bao nơi
Chẳng lẽ Vụ ơi! Bỏ cuộc chơi
“Thuận nghịch” còn chờ sao vội thét
Trời…!


Cho dù “cơm cháo” chửa ra đâu
Vạn sự gian nan buổi khởi đầu
Mong bạn đường thi càng gắng nghĩ
Sâu ...!


Nguyễn Gia Khanh



Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Mộng Buồn / Xướng: Lê Đăng Mành




MỘNG BUỒN
(Thuận-Nghịch độc)

Hoen mắt ướt buồn vẫn xiết tay
Nát tan lòng ấy nỗi chi đày
Đèn chong gác lạnh đêm nhòa bóng
Ráng bủa trời xa nhạn lạc bầy
Quen lạ mấy sầu hoa thẹn bướm
Đắng cay bao tủi gió hờn mây
Tên thêu gối cũ người nhung nhớ
Then đóng cửa tình mộng vút bay.

Đọc nghịch:

Bay vút mộng tình cửa đóng then
Nhớ nhung người cũ gối thêu tên
Mây hờn gió tủi bao cay đắng
Bướm thẹn hoa sầu mấy lạ quen
Bầy lạc nhạn xa trời bủa ráng
Bóng nhòa đêm lạnh gác chong đèn
Đày chi nỗi ấy lòng tan nát
Tay xiết vẫn buồn ướt mắt hoen.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

CẢM HẠ CHIỀU
(thuận-nghịch độc)

Hoen chiều lệ đọng hạ chìa tay
Tiếc nuối lời trao mộng đọa đày
Đèn sách nhớ thương màu cánh phượng
Bút nghiên sầu tủi giọng ve bầy
Quen đường dạo gót cầm trăng gió
Lạ nẻo dừng chân dợm nước mây
Tên gọi mãi hoài in dấu mực
Then cài cổng đợi áo tà bay.

Đọc nghịch:

Bay tà áo đợi cổng cài then
Mực dấu in hoài mãi gọi tên
Mây nước dợm chân dừng nẻo lạ
Gió trăng cầm gót dạo đường quen
Bầy ve giọng tủi sầu nghiên bút
Phượng cánh màu thương nhớ sách đèn
Đày đọa mộng trao lời nuối tiếc
Tay chìa hạ đọng lệ chiều hoen.

Lê đăng Mành

Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015

Dấu Mộng / Xướng: Phương Hà

DẤU MỘNG
(Họa thơ Phương Hà)

Đi tìm dấu mộng giữa chiều mưa
Nhòa nhạt chốn xưa bóng mịt mờ
Lã chã trên môi ngàn giọt lệ
Âm thầm dưới áo một vần thơ
Ân tình đã biết là cơn gió
Duyên phận thôi đành chỉ giấc mơ
Lặng lẽ lê trên đường lạnh ngắt
Trời xa ai có khóc cùng mưa?

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

TAN VỠ

Lặng lẽ một mình đi dưới mưa
Từng cơn gió tạt, mắt hoen mờ
Nhớ vòng tay ấm ngày chung lối
Thèm giọng ngâm trầm buổi đọc thơ
Ai đốt lửa ghen thiêu kỷ niệm ?
Ai xô sóng giận cuốn duyên mơ ?
Lắng lòng nghĩ lại....Còn chi nữa 
Giọt lệ lăn dài theo nước mưa !...

Phương Hà

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

An Nhiên



AN NHIÊN

Tìm trong tĩnh lặng phút an nhiên
Để gột vơi đi nỗi muộn phiền
Nhắm mắt quên dòng đời loạn biến
Đưa tay đợi giọt nắng bình yên
Ươm từng giấc mộng khơi tâm thiện
Dệt những vần thơ tặng bạn hiền
Mặc kẻ trọng khinh, người quý tiện
Tơ lòng đã tạnh khúc cô miên.

Nguyễn Gia Khanh


Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015


HÈ ƠI!
(Thuận-Nghịch độc)

Ơi hè nhớ gợi lại người xa
Lạnh úa hồn hoang mộng hải hà
Rời rã bước đưa đường nắng nhuộm
Chứa chan mi đọng giọt châu sa
Vơi lòng bởi thẹn tình non nước
Tủi phận càng thương nét ngọc ngà
Trời đất cảm ngưng sầu hóa lệ
Khơi buồn chạnh bóng lẻ hoài ta.

Đọc nghịch:

Ta hoài lẻ bóng chạnh buồn khơi
Lệ hóa sầu ngưng cảm đất trời
Ngà ngọc nét thương càng phận tủi
Nước non tình thẹn bởi lòng vơi
Sa châu giọt đọng mi chan chứa
Nhuộm nắng đường đưa bước rã rời
Hà hải mộng hoang hồn úa lạnh
Xa người lại gợi nhớ hè ơi.

                    Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015



NHẤT ĐÁN XUÂN LAI
(Thơ họa âm Hán)

Môn tiền hoa dẫn bút sinh hương
Nhất đán xuân lai tống tuyết sương
Ngâm vịnh hàn thi hà thánh phú
Tiếu đàm tiện sỹ khả quân vương
Ngôn khai tỷ cẩm tình vô hạn
Tứ xuất như vân mộng bất cương
Lịch tửu tam bôi nghênh quý khách
Hiền nhân đường thượng mãn niên trường.

Yến Trang

Dịch ý:
MỘT SỚM XUÂN VỀ

Trước cửa hoa tỏa hương lây vào bút
Một sớm xuân về xua hết tuyết sương
Thơ tồi ngâm vịnh đâu cần phải là phú hay
Cười đùa chuyện trò cũng có thể (sướng như) vua
Lời nói ra như gấm, tình không hết
Ý đưa ra như mây, mong ước chẳng bến bờ
Ba chén rượu thơm đón khách quý
Trong nhà bạn hiền luôn đầy suốt năm dài

Họa bài âm Việt:

MỘT SỚM XUÂN VỀ

Trước thềm hoa tỏa bút đưa hương
Một sớm xuân sang tuyết tạnh đường
Ngâm vịnh thơ chi cần tựa thánh
Nói cười đời cũng sướng như vương
Lời trao sánh gấm thêu tình thắm
Tứ đến dường mây trải mộng trường
Ba chén rượu thơm mừng khách đến
Quanh năm bè bạn vẫn về thường.

                                       Yến Trang

Bài xướng âm Hán:

NHẤT DẠ TƯ

Dạ bán chung lâu tư cố hương
Thu phân vọng nguyệt lộ hàn sương
Giang hà thục nữ du thiên mệnh
Thiên địa hà nhân thủ bá vương
Lai đáo mộ phần sầu viễn viễn
Khứ hồi cổ tự lụy vô cương
Thiên thu vọng động hoài hương khứ
Lạc địa tha nhân vạn cổ trường.

Bài xướng âm Việt:

SẦU MỘT ĐÊM

Nửa đêm lầu mộng nhớ quê hương
Ngắm bóng trăng thu lạnh mặt đường
Trôi nổi một đời duyên thục nữ
Ngả nghiêng trọn kiếp phận thân vương
Quay về mộ vắng sầu theo mãi
Trở lại chùa hoang cảnh đoạn trường
Vương vấn một đời về chốn cũ
Tha hương khách dạ lý vô thường.

Nguyễn Nữ Xuân Hằng




Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang