THỎA MỘNG
(Lộc lư ngũ bộ)
Hương
thề gửi gió thoảng bờ vai
Lối mộng chơ vơ một dấu
hài
Ngắm bóng trăng tà, đêm
chiếc lẻ
Đong mùa lá rụng, nỗi bi
ai
Cung đàn lạc phím ru hồn
lạnh
Giấc điệp sầu mi vẽ nét
phai
Lặng lẽ phòng khuê ngồi
đối cảnh
Ba sinh há ghẹo đến bao
dài?
Ngóng bước người đi khuất
dặm dài
Hương
thề gửi gió thoảng bờ vai
Màu trăng quan tái choàng
sương bủa
Vó ngựa đăng trình cuốn
bụi bay
Mộng chạnh niềm riêng
vàng đá nát
Canh tàn gối lẻ lửa hương
phai
Xuân qua mấy lượt trên
môi úa
Một gánh tương tư vẫn
nặng hoài.
Chân mây cách trở vấn
vương hoài
Dõi cánh buồm xa mãi đợi ai
Giọt lệ trào mi nhòa khóe
mắt
Hương
thề gửi gió thoảng bờ vai
Đà nghe nhạc trỗi ru êm
mộng
Lại ngóng người về sưởi
ấm tay
Chợt ánh tà dương đà phủ
tím
Ngùi trông bóng đổ lối
tương lai.
Vẫn cứ tin rằng mộng thái
lai
Dù bao sóng dữ mãi giăng
bày
Thây lời nguyện cũ phơi
mưa nắng
Mặc cánh hoa xưa rụng
nhụy đài
Chữ hẹn chờ ai chung bóng
nguyệt
Hương
thề gửi gió thoảng bờ vai
Thềm xuân vẫn thắm hoa năm trước
Bướm lại say mê thỏa những ngày.
Niềm mong đã đến với bao ngày
Mộng cũ chung đường nguyện nắm tay
Tựa nắng thêm ngời soi vạn nẻo
Dường hoa mãi thắm tỏa muôn loài
Khơi hương cuộc ái càng trao đắm
Nối đuốc men tình lại chuốc say
Nhắc chuyện lòng xưa …cùng bẽn lẽn
Hương thề
gửi gió thoảng bờ vai.
Nguyễn
Gia Khanh
Bài
xướng: