KHÚC LÒNG
Đếm lá vàng rơi ngập cuối
sân
Bóng câu khấp khểnh xuống
non ngàn
Hồn phai đã nhạt men
duyên thế
Gối mỏi còn đau cuộc mộng
trần
Mãi đó đời phô màu giả
dối
Hoài đây phận bủa nỗi lìa
tan
Bên thềm chợt khúc lòng
rên khẽ
Chạm phím đàn xưa một nốt
trầm…!
Nguyễn
Gia Khanh
Bài
xướng: