NGÓNG NHẠN
(Thuận nghịch độc)
Con thuyền chiếc bóng thoảng chiều sông
Đợi khách lòng thêm tủi chất chồng
Tròn lại khuyết nên trăng hẹn lỡ
Thực rồi hư bởi mộng sầu trông
Son nhòa nhạt bủa sương thềm trắng
Cảnh võ vàng phai dấu phượng hồng
Mòn mỏi dạ xưa người vắng mãi
Non ngàn khuất nhạn ngóng đành không?
Đọc ngược :
Không đành ngóng nhạn khuất ngàn non
Mãi vắng người xưa dạ mỏi mòn
Hồng phượng dấu phai vàng võ cảnh
Trắng thềm sương bủa nhạt nhòa son
Trông sầu mộng bởi hư rồi thực
Lỡ hẹn trăng nên khuyết lại tròn
Chồng chất tủi thêm lòng khách đợi
Sông chiều thoảng bóng chiếc thuyền con.
Nguyễn Gia Khanh
***
CÁC BÀI HỌA :