MỘNG PHAI
(Thuận nghịch độc)
Hương nhụy hết rồi vắng bướm hoa
Lãng quên đành mộng để phai nhòa
Đường ken lá bủa mờ trăng ấy
Cảnh dõi đêm vầy lẻ bóng "qua"
Thương bậu ngẫm càng trông bấy lại...
Đợi ai buồn quá nhớ sao mà...
Phường chung hẳn đó cùng dâu bể
Sương khói rã tình bởi cách xa.
Đọc ngược :
Xa cách bởi tình rã khói sương
Bể dâu cùng đó hẳn chung phường
Mà sao nhớ quá buồn ai đợi
Lại bấy trông càng ngẫm bậu thương
"Qua" bóng lẻ vầy đêm dõi cảnh
Ấy trăng mờ bủa lá ken đường
Nhòa phai để mộng đành quên lãng
Hoa bướm vắng rồi hết nhụy hương.
Nguyễn Gia Khanh
***
BÀI XƯỚNG :
KHÚC GIAO MÙA
(Thuận nghịch độc)
Thuận :
Hương nồng ngõ sớm nắng vàng hoa
Tiết chuyển trời mây khói nhạt nhoà
Đường rã gió đông sầu lá rụng
Hẻm tràn mưa nước đọng đêm qua
Thương quê cảnh áo cơm phiền muộn
Nhớ mẹ chiều thôn xóm muợt mà
Phường phố đẹp đôi từng bước dạo
Sương nhồi sóng biển bãi ngoài xa ...
Nghịch :
Xa ngoài bãi biển sóng nhồi sương
Dạo bước từng đôi đẹp phố phường
Mà mượt xóm thôn chiều mẹ nhớ
Muộn phiền cơm áo cảnh quê thương
Qua đêm đọng nước mưa tràn hẻm
Rụng lá sầu đông gió rã đường
Nhoà nhạt khói mây trời chuyển tiết
Hoa vàng nắng sớm ngõ nồng hương ./.
Thạch Hãn
LCT 19/11/2020
Hay lắm anh . Chúc buổi chiều mùa đông an vui để chuẩn bị đón mùa Noel đẹp nhé
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã ghé thăm nhà nhé anh Thạch Hãn! Chúc anh buổi tối an lành nhé.
Xóađúng vậy anh Tiến ơi
XóaGhé thăm trang nhà, đọc được nhiều bài thơ hay. GS vui vẻ, anh nhe
Trả lờiXóa