PHƯỢNG XƯA
( Thuận- Nghịch độc)
Đọc xuôi:
Xưa phượng nhớ hè đỏ mỏi mong
Tả tơi chiều muộn sắc phai
hồng
Lùa theo gió tủi hoa rơi rụng
Bước mãi đêm sầu kẻ đợi trông
Mưa trút mộng lòng tan nát
mộng
Bút lưu dòng chữ ngả nghiêng dòng
Mùa qua đã nhạt màu ân ái
Thưa nhặt giọt buồn đọng mắt
trong.
Đọc ngược:
Trong mắt đọng buồn giọt nhặt
thưa
Ái ân màu nhạt đã qua mùa
Dòng nghiêng ngả chữ dòng lưu bút
Mộng nát tan lòng mộng trút
mưa
Trông đợi kẻ sầu đêm mãi bước
Rụng rơi hoa tủi gió theo lùa
Hồng phai sắc muộn chiều tơi
tả
Mong mỏi đỏ hè nhớ phượng
xưa.
Nguyễn Gia Khanh
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !