THƠ HỌA:
DƯ HƯƠNG
(Ngũ độ thanh)
Lẳng lặng đông về đẫm gió sương
Chiều trôi lạnh lẽo bủa bên đường
Đành câu lỗi mộng hoài xa xót
Mặc kẻ si tình mãi vấn vương
Chợt tủi hoa tàn rơi trước ngõ
Mà đau dấu cũ đọng trong vườn
Hương thừa dẫu chỉ còn lay lắt
Cũng đủ cho lòng bấy giận, thương!
Nguyễn Gia Khanh
Bài xướng:
TÌNH ĐÔNG!
NgũĐộThanh
Đông lùa xối xả
toạc màn sương
Ngõ xóm buồn
giăng tội nẻo đường
Quạnh quẽ thềm
trăng vầng chẳng rọi
Âm thầm não bệnh
gió còn vương
Đình Vân
chết nổi trương đồng ruộng
Vũ lộng sanh
chìm phủ góc vườn
Giã biệt
...mùa... đi,về,đến..ở ...
Chơn thường cõi
lặng tỏa tình thương !
Lê
Đăng Mành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !