CÔ LIÊU
(Họa)
Ba đào nỡ cợt
phận thuyền quyên
Để cuộc trăm năm
chẳng phỉ nguyền
Kẻ đã vời xa miền
tục thế
Người còn trĩu
nặng gánh lương duyên
Mồ đơn lạnh lẽo
chôn cơn mộng
Khói quạnh chơ vơ
bủa nỗi phiền
Nắng nghĩa trang
in người quả phụ
Cô liêu một bóng
lặng chiều giêng.
Yến Trang
Bài xướng:
KHÚC VỌNG XƯA
Trở lại chiều nghiêng tiếng
đỗ quyên
Đường xưa lối cũ mảnh hương
nguyền
Hoa lay cuối ngõ lời vô ngã
Lá rụng đầu thềm ý hữu duyên
Hạ bút nghe thương niềm tuyệt
vọng
Đề thơ chạnh nhớ nỗi ưu phiền
Về đây trắc ẩn người năm ấy
Đã nỡ quên lời hẹn tháng
giêng.
Nguyễn Nữ Xuân Hằng