MỘNG BUỒN
(Thuận-Nghịch độc)
Hoen mắt ướt buồn vẫn xiết
tay
Nát tan lòng ấy nỗi chi đày
Đèn chong gác lạnh đêm nhòa
bóng
Ráng bủa trời xa nhạn lạc bầy
Quen lạ mấy sầu hoa thẹn bướm
Đắng cay bao tủi gió hờn mây
Tên thêu gối cũ người nhung
nhớ
Then đóng cửa tình mộng vút
bay.
Đọc nghịch:
Bay vút mộng tình cửa đóng
then
Nhớ nhung người cũ gối thêu
tên
Mây hờn gió tủi bao cay đắng
Bướm thẹn hoa sầu mấy lạ quen
Bầy lạc nhạn xa trời bủa ráng
Bóng nhòa đêm lạnh gác chong
đèn
Đày chi nỗi ấy lòng tan nát
Nguyễn Gia Khanh
Bài xướng:
CẢM HẠ CHIỀU
(thuận-nghịch độc)
Hoen chiều lệ đọng hạ chìa
tay
Tiếc nuối lời trao mộng đọa
đày
Đèn sách nhớ thương màu cánh
phượng
Bút nghiên sầu tủi giọng ve
bầy
Quen đường dạo gót cầm trăng
gió
Lạ nẻo dừng chân dợm nước mây
Tên gọi mãi hoài in dấu mực
Then cài cổng đợi áo tà bay.
Đọc nghịch:
Bay tà áo đợi cổng cài then
Mực dấu in hoài mãi gọi tên
Mây nước dợm chân dừng nẻo lạ
Gió trăng cầm gót dạo đường
quen
Bầy ve giọng tủi sầu nghiên
bút
Phượng cánh màu thương nhớ
sách đèn
Đày đọa mộng trao lời nuối
tiếc
Lê đăng Mành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !