VU
LAN BUỒN
Sùi sụt ngâu buồn giọt rắc rây
Vu Lan lạnh lẽo ánh trăng gầy
Mẹ đi mấy chốc mờ nhân ảnh
Thỏ lặn bao mùa quạnh bóng mây
Cau tủi vườn trơ màu úa nhạt
Lòng đau mắt đẫm lệ vơi đầy
Ngùi trông trầu rụng bên thềm vắng
Biết thuở nào nguôi được nhớ đây ?
Nguyễn Gia Khanh
Bài họa:
LÒNG MẸ
Tơ trời ai để lọt qua rây
Từng sợi vây quanh dáng mẹ
gầy
Khắc khoải hằng đêm nhìn góc
bếp
Thẫn thờ mỗi buổi ngóng chân
mây
Thương chồng nguyện ước chưa
tròn vẹn
Xót cháu nồi cơm chẳng được
đầy
Sinh kế lo toan, con tứ tán
Bao giờ mới đủ mặt về đây ?!
Phương
Hà
CÔ ĐƠN
Nửa khuya lắc rắc hạt sương rây
Tựa cửa, cô đơn chiếc bóng gầy
Lá rụng xạc xào rơi trước ngõ
Trăng soi nhoà nhạt ẩn trong mây
Nghiêng bình trà cạn, lòng chua xót
Nhìn cánh hoa khô, lệ thấm đầy
Nhật ký nhện giăng, nằm lặng lẽ
Nỗi niềm chia sẻ với ai đây ?
Phương Hà
Phương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !