DUYÊN LỠ
(Thuận,
nghịch độc- Thủ vĩ ngâm)
Duyên
lỡ xót lòng chạnh thức đêm
Hững
hờ trăng lạnh bóng in thềm
Phiền
thêm mộng cũ buồn ơi phận
Nhớ
lại tình xưa tủi hỡi em
Quyên
gọi hạ tàn sen rũ héo
Liễu
buông bờ lặng gió ru êm
Thuyền
xuôi buổi ấy người xa mãi
Duyên
lỡ xót lòng chạnh thức đêm.
Nghịch:
Đêm
thức chạnh lòng xót lỡ duyên
Mãi
xa người ấy buổi xuôi thuyền
Êm
ru gió lặng bờ buông liễu
Héo
rũ sen tàn hạ gọi quyên
Em
hỡi tủi xưa tình lại nhớ
Phận
ơi buồn cũ mộng thêm phiền
Thềm
in bóng lạnh trăng hờ hững
Đêm thức chạnh lòng xót lỡ
duyên.
Nguyễn Gia Khanh
Bài xướng:
GIỌT LỆ THU
Duyên
buồn lệ đổ mãi ngày đêm
Cảnh
úa vàng thu lá rạc thềm
Phiền
muộn nỗi theo đầy ngập ngõ
Quạnh
hiu mùa rũ lặng chờ em
Quyên
mòn mỏi vọng người thương vắng
Nguyệt
hắt hiu về lối tỏa êm
Thuyền
đợi bến trông ai lẻ bóng
Duyên
buồn lệ đổ mãi ngày đêm.
Nghịch:
Đêm
ngày mãi đổ lệ buồn duyên
Bóng
lẻ ai trông bến đợi thuyền
Êm
tỏa lối về hiu hắt nguyệt
Vắng
thương người vọng mỏi mòn quyên
Em chờ lặng rũ mùa hiu quạnh
Ngõ ngập đầy theo nỗi muộn phiền
Thềm rạc lá thu vàng úa cảnh
Đêm ngày mãi đổ lệ buồn duyên.
Tô Hoàng Nam
rất hay
Trả lờiXóa