NHƯ LÀN KHÓI THOẢNG
Thuyền nào chẳng lụy một
dòng sông
Gối mộng ai chưa trải
nhạt nồng
Bởi nhớ bao người không
lượt đợi
Vì yêu mấy kẻ chả lần
mong
Hồn đơn để lạnh từng đêm
trắng
Gió cả càng đau trận bụi
hồng
Ngẫm cuộc trăm năm đà bấy
chốc
Tình như khói thoảng giữa
hư không.
Nguyễn
Gia Khanh
Bài
họa:
TÌNH TRONG NẮNG HẠ
Vạt nắng ban chiều phủ
bến sông
Mùi hoa phảng phất tỏa
hương nồng
Bao mùa lá đổ thầm chờ
đợi
Mấy thuở trăng chìm
lặng ngóng trông
Những lúc đau buồn cay
mắt lệ
Rồi khi khốn khổ nhạt
môi hồng
Ôm hoài kỷ niệm hằng
lưu luyến
Để nỗi u sầu một
khoảng không.
LienNguyen
Cám ơn bạn KHANH đem bài thơ lên entry. Chúc bạn luôn vui khỏe, an lành và hạnh phúc bạn nhé. Thân mến
Trả lờiXóacảm ơn chị đã sang thăm, Chúc chị luôn vui và dạt dào ý thơ!
Xóa