XUÂN ƠI!
(Bát vĩ đồng vận)
Thềm khuya một bóng với
trăng lồng
Lã chã sương dầm buốt
khoảng không
Thiếu phụ vương tình xao
xuyến mộng
Hàn khuê đối cảnh ngẩn
ngơ lòng
Người đi biển cả bao chèo
chống
Kẻ ở canh trường bấy nhớ
mong
Đếm nỗi chia xa bằng tuổi
“Bống”
Xuân ơi! đã nhạt sắc môi
hồng.
Nguyễn
Gia Khanh
Bài
xướng:
PHƯƠNG TRỜI CÁCH BIỆT
Tung cánh miền xa sáo sổ
lồng
Hỏi người trinh nữ có buồn không!
Bên đời vô vọng chim liền cánh
Giữa chốn ngàn phương mặt cách lòng
Uổng thuở ngày xanh cài mộng ấp
Lãng thời xuân sắc trải tình mong
Khuê phòng trống vắng chiều hoang lạnh
Cảm cảnh thầm than phí tuổi hồng.
Liêu Đình Tự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !