NHỚ THU XƯA
Ta tìm nhặt những lá vàng rơi
Kiếm dấu thu xưa của một thời
Khóe mắt còn vương cay giọt lệ
Bờ vai vẫn đợi ấm làn hơi
Mùa hoa thuở ấy say mê quá
Gấc mộng ngày nao đẹp tuyệt vời
Cánh nhạn trời xa chừ đã khuất
Trang lòng giở lại...nhớ khôn vơi !
Nguyễn Gia
Khanh
Bài xướng:
HƯƠNG XƯA
Lối cũ em về nhặt lá rơi
Đường xưa ngõ hẹn tuổi xuân thời
Ngàn mai con tạo đà bôi xóa
Dặm liễu phong trần đã bốc hơi
Đếm ngón thời gian tình dốc cạn
Khơi dòng kí ức mộng xa vời
Lòng còn rạo rực miền thương ấy
Dẫu chẳng vuông tròn nghĩa há vơi.
Liêu Đình Tự
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !