NHỚ AI
(Thuận - nghịch độc)
Về lại chốn xưa bụi bết giày
Ngại ngần chân bước dột lòng thay
Tê buồn nỗi vắng đêm vời nguyệt
Lạnh buốt trời xa nhạn ngóng bầy
Thề lỡ há trao tình gió cuốn
Mộng tàn đành gửi bóng mây bay
Mê hồn dẫu muộn trăng cùng
ngắm
Bề bộn dạ ai nhớ buổi này.
Đọc nghịch:
Này buổi nhớ ai dạ bộn bề
Ngắm cùng trăng muộn dẫu hồn
mê
Bay mây bóng gửi đành tàn mộng
Cuốn gió tình trao há lỡ thề
Bầy ngóng nhạn xa trời buốt
lạnh
Nguyệt vời đêm vắng nỗi buồn
tê
Thay lòng dột bước chân ngần
ngại
Giày bết bụi xưa chốn lại về.
Nguyễn Gia Khanh
Bài xướng:
NGÀY VỀ
(Thuận nghịch độc)
.
Về đường gió bụi lấm chân giày
Xế nắng buông chiều cảnh đổi thay
Tê tái dạ sầu thân viễn xứ
Hắt hiu lòng tủi nhạn xa bầy
Thề giao buổi nhớ còn vương đọng
Hẹn ước hôm rời đã thỏang bay
Mê mải bước đời thương số phận
Bề chung chẳng thắm rẽ duyên này
Nghịch:
Này duyên rẽ thắm chẳng chung bề
Phận số thương đời bước mải mê
Bay thỏang đã rời hôm ước hẹn
Đọng vương còn nhớ buổi giao thề
Bầy xa nhạn tủi lòng hiu hắt
Xứ viễn thân sầu dạ tái tê
Thay đổi cảnh chiều buông nắng xế
Giày chân lấm bụi gió đường về
Đức Hải.
Thăm anh và thưởng thức thơ TNĐ xướng họa.
Trả lờiXóaChúc anh an vui và sức khỏe !
Cảm ơn bạn nhé LĐQ! Lâu rồi mới gặp lại bạn,chúc bạn luôn bình an và hạnh phúc trong cuộc sống!
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaXin góp vui CÙNG QUÝ VỊ, họa bài NGÀY VỀ.
Trả lờiXóaVỀ THĂM QUÊ.
(Bài họa)
Thuận độc:
Về chốn ấy: Quê, dạo bước giầy
Động hồn, ngây cảnh, khác màu thay
Tê buồn dạ xót, người thưa nhóm
Quặn nhói lòng đau, bạn vắng bầy
Thề cũ, ý sâu, tình gắn kết
Hứa xưa, lời đậm, nghĩa vờn bay
Mê say khát vọng hoài nhung nhớ
Bề bộn mãi vương đọng lắng này.
Nghịch độc:
Này lắng đọng vương, mãi bộn bề
Nhớ nhung hoài vọng, khát say mê
Bay vờn nghĩa đậm, lời xưa hứa
Kết gắn tình sâu, ý cũ thề
Bầy vắng, bạn đau, lòng nhói quặn
Nhóm thưa, người xót, dạ buồn tê
Thay màu, khác cảnh, ngây hồn động
Giầy bước dạo quê, ấy chốn về.
181017.
Đoàn Đình Sáng.