BÊN CHIỀU
(Ngũ độ thanh)
Những giọt sương chiều cứ thoảng rơi
Hòa chung rượu đắng ngỡ men đời
Chia mùa hạ đỏ cơn sầu trỗi
Nhặt mảnh thu vàng nỗi nhớ khơi
Chốn cũ dù quên ngày mộng tỏ
Hồn xưa vẫn ấm tuổi trăng ngời
Tuy rằng thế sự là dâu bể
Chẳng lẽ nhân tình giống cuộc chơi.
Nguyễn Gia Khanh
BÀI XƯỚNG:
NÍU GIÓ
Ta nhờ sợi nắng giữ chiều rơi
Để níu ngày mai lại giữa đời
Khắc khoải đêm tràn men rượu đẫm
Điên cuồng mộng dỗ ái tình khơi
Lần trong kẽ tóc màu sương bạc
Rẽ tận đường mây sóng biển ngời
Một vết thương lòng đang rã mảnh
Đâu còn sức lực để mà chơi ./.
Thạch Hãn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !