NHẸ LÒNG THÔI
(Ngũ độ thanh)
Bởi bão giông vò nát nhịp thơ
Từ khi ngã ngựa phải buông cờ
Hương đời dẫu thắm nào tham mộng
Giấc điệp tuy nồng cũng chẳng mơ
Lạc bước phù sinh đường đã mỏi
Lầm canh huyễn ái phận thêm mờ
Thôi đành giũ hết men hồ thỉ
Mãi để cho lòng nhẹ mối tơ.
Nguyễn Gia Khanh
BÀI XƯỚNG:
CHIỀU NGHIÊNG
Nghiêng chiều chén rượu dẫn hồn thơ
Gửi gắm buồn vui giữa cuộc cờ
Thế sự không màng câu huyễn ảo
Nhân tình chẳng thiết chuyện huyền mơ
Chờ đêm thưởng ngoạn vầng trăng khuyết
Đợi buổi tuần du dãy núi mờ
Những dấu chân hằn đau mặt cỏ
Thương đời mảnh tựa mấy đường tơ ./.
Thạch Hãn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !