NIỀM ĐÔNG
(Thuận - nghịch độc)
Quê chiều nhuộm bấc gọi mùa sang
Ngóng rã rời đông bủa xóm làng
Về vội khách thưa đò cuối bến
Xuống dần trăng chạnh kẻ đầu giang
Kê mơ cợt mãi đêm nhòa nhạt
Điệp mộng đùa thêm cảnh võ vàng
Bề bộn gió vương trời giá buốt
Tê buồn nỗi nhớ nặng lòng mang.
Đọc ngược:
Mang lòng nặng nhớ nỗi buồn tê
Buốt giá trời vương gió bộn bề
Vàng võ cảnh thêm đùa mộng điệp
Nhạt nhòa đêm mãi cợt mơ kê
Giang đầu kẻ chạnh trăng dần xuống
Bến cuối đò thưa khách vội về
Làng xóm bủa đông rời rã ngóng
Sang mùa gọi bấc nhuộm chiều quê.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !