VỊNH HÒN TRỐNG MÁI
(Ngũ Độ Thanh)
Lặng đứng muôn đời giữa biển mơ
Ngàn năm chửa dứt nụ hôn chờ
Bao mùa sóng vỗ thêm dào dạt
Mấy lượt mây sà giỡn ngẩn ngơ
Dẫu biết tình kia đà vạn thuở
Mà sao phận ấy vẫn đôi bờ
Duyên trời đã tạc nên hồn đá
Gửi mãi nơi này khối mộng trơ.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !