NỖI NHỚ ĐÊM KHUYA
(Thuận nghịch độc)
Sương mù mịt bủa ngõ về đêm
Ngóng mãi trời khuya rượu lả mềm
Đường vắng dấu xưa mùa bước nhẹ
Bóng mờ trăng cũ lối dìu êm
Vương lòng mộng rã hoa tàn sắc
Níu cảnh tình phai gót lặng thềm
Tường úa phủ rêu ngùi gác lạnh
Thương người gửi nhớ nỗi buồn thêm.
Đọc ngược:
Thêm buồn nỗi nhớ gửi người thương
Lạnh gác ngùi rêu phủ úa tường
Thềm lặng gót phai tình cảnh níu
Sắc tàn hoa rã mộng lòng vương
Êm dìu lối cũ trăng mờ bóng
Nhẹ bước mùa xưa dấu vắng đường
Mềm lả rượu khuya trời mãi ngóng
Đêm về ngõ bủa mịt mù sương.
Nguyễn Gia Khanh
BÀI XƯỚNG:
PHỐ CŨ ĐÊM HOANG
(Thuận nghịch độc)
Đọc xuôi :
Sương khói bạc màu nhuộm phố đêm
Nước chao đèn gợn óng tơ mềm
Đường hiu hắt gió lùa mưa nhẹ
Bến lửng lơ thuyền đẩy sóng êm
Vương vấn sự đời ân bám ngõ
Luyến lưu tình kiếp nợ giăng thềm
Tường leo cỏ , lối mờ trăng rụng
Thương nhớ để lòng lạnh giá thêm...
Đọc ngược :
Thêm giá lạnh lòng để nhớ thương
Rụng trăng mờ lối , cỏ leo tường
Thềm giăng nợ kiếp tình lưu luyến
Ngõ bám ân đời sự vấn vương
Êm sóng đẩy thuyền lơ lửng bến
Nhẹ mưa lùa gió hắt hiu đường
Mềm tơ óng gợn đèn chao nước
Đêm phố nhuộm màu bạc khói sương ./.
Thạch Hãn
LCT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !