TƠ LÒNG KHÓ DỨT
Âm thầm ngóng nhạn giữa chiều lơi
Bỗng thoảng sầu khi nhớ một người
Nẻo cũ xuân tình đang chợt đến
Hương thầm lối mộng đã dần trôi
Trầm ngâm nỗi ấy buồn dâng lệ
Lặng lẽ mình ta ruổi bước đời
Rối mảnh tơ lòng chưa kịp gỡ
Khôn cầm mãi ngọc khiến đành rơi.
Nguyễn Gia Khanh
***
BÀI XƯỚNG :
GIỌT BUỒN QUA MƯA
Những giọt mưa chiều cứ lả lơi
Buồn hơn buổi khóc tiễn đưa người
Trông màn thế sự sầu nghiêng ngả
Thấy bãi nhân tình dạt nổi trôi
Cuộc tửu trầm kha vừa rã bến
Vần thơ nghĩa hiệp phải quên đời
Nghe dòng huyết quản trào qua ngực
Sỡ dĩ đau vì ngọn lá rơi ./.
LCT 14/01/2021
Thạch Hãn
LCT
thơ rất hấp dẫn
Trả lờiXóa