BỎ LÀM THƠ
Mặc kẻ trêu hoài lão ngáo thơ
Buồn vui bất chợt ngỡ anh khờ
Đêm ngồi ngẫm tứ say trời lạ
Sáng dậy tung mền tủi não đơ
Lỡ xuống thuyền xưa ngày mộng thuở
Đành ôm chuyện cũ kiếp neo bờ
Thôi thì bẻ bút theo hồn vỡ
Quẳng hết cho lòng nhẹ huyễn mơ.
Nguyễn Gia Khanh
***
BÀI XƯỚNG :
NHÀ THƠ THỜI ĐẠI
Nay vào cõi ảo thấy nhà thơ
Ả bán đầu heo cũng dại khờ
Sáng thả duyên sầu mươi chữ ẹo
Trưa đòi nợ cảm mấy dòng đơ
Rằng xuân đã nhạt theo màu tóc
Nghĩ sóng vừa vơi ở cạnh bờ
Mộng ước ao vòng tay lãng tử
Thân già ấp ủ chuyện tình mơ ./.
Thạch Hãn
bỏ thì phí quá
Trả lờiXóa