ĐỘC HUYỀN CẦM
Thánh thót thinh
không, động đất trời
Độc huyền cầm vọng
khúc chơi vơi
Một dây tơ réo
muôn ngàn nỗi
Nửa trái bầu ngân
mấy vạn lời
Trầm bổng vương
lòng con sóng dội
Đục trong chạm
phím giọt sầu rơi
Đàn ai nức nở ngoài đêm vắng
Sỏi đá còn đau,
huống nữa người!
Nguyễn Gia Khanh
NGHE TIẾNG ĐÀN BẦU
Du dương trầm bỗng giữa lưng trời
Nhạc khúc đàn bầu vọng chới vơi
Man mác cung sầu tê tái dạ
Mênh mang cõi nhớ nỉ non lời
Biển tình đã lặng nay dồn sóng
Lá thắm từng yên lại nhẹ rơi
Thổn thức lòng ai trong quạnh vắng
Tiếng tơ đã động biết bao người .
Lê Quốc Thọ
Tay
tiên nắn phím ánh trăng rơi.
Nguyễn Gia Khanh
Các bài họa:
TIẾNG SÁO TRƯƠNG CHI
Tiếng sáo ngân vang một khoảng trời
Nỗi niềm tâm sự trải đầy vơi
Cung sầu ai oán run run giọng
Điệu nhớ miên man thánh thót lời
Dồn dập nhịp yêu, âm hối hả
Bẽ bàng phách tủi, lệ dầm rơi
Nhạc lòng hòa quyện theo làn gió
Đem trái tim ta gởi tặng người.
Phương Hà
NGHE TIẾNG ĐÀN BẦU
Du dương trầm bỗng giữa lưng trời
Nhạc khúc đàn bầu vọng chới vơi
Man mác cung sầu tê tái dạ
Mênh mang cõi nhớ nỉ non lời
Biển tình đã lặng nay dồn sóng
Lá thắm từng yên lại nhẹ rơi
Thổn thức lòng ai trong quạnh vắng
Tiếng tơ đã động biết bao người .
Lê Quốc Thọ
NGHE
ĐÀN...NHỚ NGƯỜI XƯA...
Đàn ai réo rắt
giữa lưng trời
Tâm sự
u hoài có nhẹ vơi?
Ngưng Bích,
nàng Kiều rưng rức lệ
Tầm Dương, cô
phụ xót xa lời
Mênh mang sóng
nước trường giang đổ
Hiu hắt đời hoa
vắn số rơi
Dừng bước
chiều nay trên bến lạ
Tiếng xưa
vọng lại...nhớ thương người...!
Thy
Lệ Trang
Massachusets
TIẾNG ĐÀN
BẦU
Trầm bổng ngân
nga lượn dưới trời
Tiếng tơ âu yếm
nhớ khôn vơi.
Một dây mai mảnh
trao âm sắc
Ngàn nét lung
linh gửi ý lời.
Hồn nhạc ôm thơ
hương gió thoảng
Đàn bầu ai gẩy
thì nghe nhé
Âm hưởng du dương
khỏi quyến người !
Trần
Như Tùng
TỰ RĂN
MÌNH
Đã lỡsinh
ra dưới cõi
trời
Đành ôm số phận
dẫu đầy vơi
Miễn không bạo
phổi mà lên giọng
Cũng chẳng to
gan để quá lời
Hạnh phúc mong
manh thường dễvỡ
Tình yêu gắn bó
chớ buông rơi
Dù cho sóng gió
hay gian khổ
Vẫn vững niềm
tin với mọi người
Thục Nguyên
NGHE TIẾNG ĐÀN BẦU
Trả lờiXóa( Họa bài" Độc huyền cầm" của Nhà thơ NGK )
Du dương trầm bỗng vút lưng trời
Nhạc khúc đàn bầu vọng chới vơi
Man mác cung sầu tê tái dạ
Mênh mang cõi nhớ nỉ non lời
Biển tình đã lặng nay dồn sóng
Lá thắm từng yên lại nhẹ rơi
Thổn thức lòng ai trong quạnh vắng
Tiếng tơ thánh thót rộn tâm người .
Lê Quốc Thọ , họa .
Cảm ơn thi huynh Fan Long LQT đã đồng cảm cùng Khôi ThanhNGK .Một tiếng đàn bầu trong đêm vắng đã làm xao xuyến biết bao lòng người phải không huynh? cảm ơn huynh rất nhiều!
Xóa