XUÂN QUA
(Thuận-Nghịch độc)
Này xuân! nhớ lại
ngóng xuân qua
Bóng lẻ chiều phai
nắng nhạt nhòa
Mây gió trĩu buồn
cho nhạn vắng
Cỏ cây vương tủi
để người xa
Ngây thơ mộng ấy
lời vàng đá
Vụng dại môi nào thuở
bướm hoa
Đày đọa bước chân
lê mệt mỏi
Đây là khúc nuối
tiếc thôi mà.
Đọc ngược:
Mà thôi! tiếc nuối
khúc là đây
Mỏi mệt lê chân
bước đọa đày
Hoa bướm thuở nào
môi dại vụng
Đá vàng lời ấy mộng thơ ngây
Xa người để tủi
vương cây cỏ
Vắng nhạn cho buồn
trĩu gió mây
Nhòa nhạt nắng
phai chiều lẻ bóng
Qua xuân ngóng lại
nhớ xuân này.
Nguyễn Gia Khanh
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !