LỠ LÀNG
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
Thôi đành phải vỡ mộng thành đôi
Ngồi hóng ai xưa để ngóng hồi
Gió đạo còn xoay từ dạo đó
Môi tình vẫn đợi chỉ mình tôi
Chặng đưa buổi ấy lòng chưa đặng
Đồi rã chiều nay chuyện đã rồi
Ngắm lại trăng vàng thêm ngại lắm
Ngôi vờ chợt nghĩ bạc ngờ vôi.
Nguyễn Gia Khanh
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa