VẲNG KHÚC NGHÊ THƯỜNG
Tang bồng có lẽ thỏa rồi chăng
Thả xuống triền mê chuyện đãi đằng
Gặp tuổi thơ ùa bên ngõ nắng
Khơi hồn lão mộng trước thềm trăng
Cùng chân pháp ngẫm tìm yên lặng
Với huyễn đời buông để tịnh hằng
Ngỡ khúc nghê thường đang nhẹ vẳng
Tơ lòng cũng mặc cuối chiều giăng.
Nguyễn Gia Khanh
bài thơ hay quá
Trả lờiXóa