ĐÔNG!
(Họa bài “Vịnh rét” Đ Đ.com)
Sương
lạnh rắc đầy, giọt ủ ê.
Đêm
qua heo hút gió đông về
Chăn
đơn xiết kể niềm cô quạnh,
Gối
lẻ khôn hàn nỗi buốt tê.
Tiếng
quốc rạc rời lưu luyến bạn,
Bóng
ve xao xác mỏi mong hè.
Bao
giờ băng giá tan đi hết,
Nắng
sưởi tình này thỏa đắm mê.
Nguyễn Gia Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !