Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2021

Chạnh Niềm Trắc Ẩn

 



CHẠNH NIỀM TRẮC ẨN 

Tủi những linh hồn lạnh khói hương 

Mà thêm não nuột cả can trường 

Vai gầy vợ yếu vành tang phủ

Ngõ nhỏ đêm dài tiếng kệ vương

Cứ mỗi người đi vì yểu mệnh 

Là bao nỗi xót bởi vô thường 

Ôm niềm trắc ẩn bên chiều ngẫm

Chạnh hỏi sao đời lắm nhiễu nhương. 


Nguyễn Gia Khanh


Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2021

Ấm Màu Hoa Trắng

 


ẤM MÀU HOA TRẮNG

(Thuận nghịch độc) 


Hoa màu trắng lại gửi về ai

Mãi nhắc lòng ta ngực ấm cài

Lòa mắt mẹ xưa mòn mỏi ngõ

Lạnh hồn con lắm guộc gầy vai

Xoa thầm dạ tủi khi người vắng

Trải lặng đời thương lệ ngấn dài

Nhòa nhạt cảnh ngâu chiều gió trở

Qua ngày dẫu ảnh bóng mờ phai.


Đọc ngược :


Phai mờ bóng ảnh dẫu ngày qua

Trở gió chiều ngâu cảnh nhạt nhòa 

Dài ngấn lệ thương đời lặng trải 

Vắng người khi tủi dạ thầm xoa

Vai gầy guộc lắm con hồn lạnh

Ngõ mỏi mòn xưa mẹ mắt lòa

Cài ấm ngực ta lòng nhắc mãi

Ai về gửi lại trắng màu hoa.


Nguyễn Gia Khanh


Thứ Năm, 12 tháng 8, 2021

Ngỡ Mộng Thu Xưa

 


NGỠ MỘNG THU XƯA

(Thuận nghịch độc) 


Sang mùa ngóng nhạn bóng dần thưa

Lại gửi về thu mộng ngỡ vừa...

Vàng võ cảnh khơi thềm  lá rụng

Sụt sùi ngâu thoảng gió chiều đưa

Mang sầu trọn kiếp vương tình huyễn 

Ruổi bước phờ đêm tủi lệ thừa

Càng cũ chuyện đau càng mãi nhớ

Ngang đò lỡ phận tiếc hoài xưa.


Đọc ngược :


Xưa hoài tiếc phận lỡ đò ngang

Nhớ mãi càng đau chuyện cũ càng

Thừa lệ tủi đêm phờ bước ruổi

Huyễn tình vương kiếp trọn sầu mang

Đưa chiều gió thoảng ngâu sùi sụt 

Rụng lá thềm khơi cảnh võ vàng

Vừa ngỡ mộng thu về gửi lại

Thưa dần bóng nhạn ngóng mùa sang.


Nguyễn Gia Khanh



Thứ Sáu, 6 tháng 8, 2021

Sài Gòn Ơi !


SÀI GÒN ƠI ! 


Sài Gòn ơi ! Chưa có tự bao giờ 

Muôn cặp mắt thức chờ cùng đêm trắng

Rùng rợn quá ! Tiếng còi vang phố lặng

Hình như ai...vừa vắng giữa trời đêm


Sài Gòn ơi ! Máu chảy cũng ruột mềm

Nên chẳng nỡ vần thơ êm mãi viết

Mớ rau nhỏ cho chuỗi ngày khốc liệt 

Hơn vạn lời thao thiết gió cùng trăng


Sài Gòn ơi ! Rồi nắng sẽ tan băng

Trong lận đận tim càng thêm nóng bỏng

Qua giông bão sông xưa đà lặng sóng

Cơn lũ nào chẳng đọng những phù sa


Lại trả em màu áo chửa phôi pha 

Bài thơ mới mặn mà trao em đọc

Vết thương cũ đang lành thôi đừng khóc

Xuân sẽ về ơi Hòn ngọc Viễn Đông !


Nguyễn Gia Khanh


Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang