Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

Có Một Nỗi Đau / Họa: Nhiều Tác Giả

Lời tác giả: Theo Báo Mới : Có 1 bà cụ 79 tuổi phải một mình nuôi 6 người con ngây dại, với mong ước có một bữa ăn no rồi cùng uống thuốc độc tự vẫn ! Ông cụ khi chết còn dặn bà :ông đã để giành một số thuốc ngủ mà mỗi lần đi khám bệnh bệnh viện đã cấp, khi nào bà yếu không thể nuôi các con nữa thì cho chúng uống !

Xướng họa :
Nguyễn Gia Khanh / Sông Thu, Phạm Kim Lợi, Như Thu, Trần Lệ Khánh, Lý Đức Quỳnh, Thy Lệ Trang,Hạ Thái, Cao Bồi Già, Trần Như Tùng, Phạm Duy Lương,
Minh Thúy, Phan Tự Trí, Nguyễn Văn Lan


CÓ MỘT NỖI ĐAU
(Thủ vĩ ngâm)

Có nỗi đau nào sánh thế không ?
Sinh ra tám đứa, sáu người khùng
Dây thừng mẹ trói chân con dại
Thuốc ngủ cha dành kiếp chó xong
Xót cảnh thê lương đè phận hẩm
Thương đời nghiệt ngã giáng lưng còng
Than ôi ! thử hỏi trong nhân loại
Có nỗi đau nào sánh thế không ?

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa :

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

Nàng Bân Chắc Trốn / Xướng: CBG



NÀNG BÂN CHẮC TRỐN?

Nắng tựa hè sang, mấy bữa rày
Nàng Bân chắc cũng đã xa bay !
Cho xoan héo quắt rơi theo gió
Để tớ đau nhừ ngóng với mây
Ngó đến trời trưa thêm phát dại
Trông vào đệm ấm nữa sinh ngây
May sao Khí tượng loan tin: Rét!
Sướng thật, đêm này chắc ngủ say.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

Hoàng Hôn / Họa: Nhiều Thi Hữu




Xướng họa:
Nguyễn Gia Khanh / Phan Tự Trí, Hải Rừng, Sông Thu, Như Thu, Lý Đức Quỳnh, Phạm Kim Lợi, Minh Thúy, Như Thị, Thanh Hòa, Trần Như Tùng, Kim Oanh, Nguyễn Văn Lan, Cao Bồi Già, Minh Huy, Thy Lệ Trang, Phạm Kim Tiệm, Uyên Du


Bài xướng:

HOÀNG HÔN

Bất chợt hoàng hôn rực ráng chiều
Loang trời vàng vọt sắc cô liêu
Màn sương xuống phủ vầng mây tím
Vạt nắng về giăng dải lụa điều
Chạnh bóng tà dương chờ tắt lịm
Thương đời lữ thứ bước nghiêng xiêu
Ngày đang ngắc ngoải dìu đêm đến
Để nhuốm hồn hoang nỗi nhớ nhiều…!

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Xuân Ơi ! / Xướng: Liêu Đình Tự



XUÂN ƠI!
(Bát vĩ đồng vận)

Thềm khuya một bóng với trăng lồng
Lã chã sương dầm buốt khoảng không
Thiếu phụ vương tình xao xuyến mộng
Hàn khuê đối cảnh ngẩn ngơ lòng
Người đi biển cả bao chèo chống
Kẻ ở canh trường bấy nhớ mong
Đếm nỗi chia xa bằng tuổi “Bống”
Xuân ơi! đã nhạt sắc môi hồng.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

Tự Hỏi / Xướng: Sông Thu



TỰ HỎI

Ta thường tự hỏi bởi vì đâu
Chẳng nhuộm hà chi tóc bạc màu?
Nước hết nhờ sông còn thốc thả?
Cây thôi cậy gió có xì xào?
Nhiều vui, dạ há như kim chích?
Ít động, lòng sao tựa sóng trào?
Chợt hiểu muôn điều cùng bản sự
Nên đành nín lặng nghĩ gì đâu.

Nguyễn Gia Khanh

Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

Đành Thôi / Xướng: LienNguyen


ĐÀNH THÔI
(Ngũ độ thanh)

Dầm sương thấm lạnh cả canh dài
Huyễn mộng năm nào trót gửi ai
Một tiếng đàn khuya lòng mãi tủi
Bao mùa bóng lẻ dạ hoài phai
Vương tình nẻo cũ đau hồn bướm
Ngẫm cảnh đêm trường chạnh giấc mai
Giã biệt, chờ chi người xiết tỏ
Đành thôi phận kiếp đã an bài.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

Lòng Chiều / Xướng: Cao Bồi Già



LÒNG CHIỀU

Một áng mây chiều lững thững trôi
Hoàng hôn chợt thả tím lưng đồi
Buông màu nắng úa chờ đêm lạnh
Thoảng tiếng quyên sầu gọi bạn côi
Gợi nỗi chơi vơi hoài chẳng ngớt
Gieo niềm quạnh quẽ mãi chưa thôi
Tìm ai để sẻ lòng hưu quạnh
Chỉ thấy sương nhòa với lệ rơi.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

Ngóng Quê / Xướng: Linh Đàn



NGÓNG QUÊ

Ngóng lại lòng buồn muốn gửi theo
Bao năm cách trở nhớ quê nghèo
Thương cha sớm tối bồi sương núi
Xót mẹ chiều mai trải gió đèo
Gối mỏi đường dài chai gót bước
Thuyền đơn sóng cả lả tay chèo
Từng đêm vỗ gối ngồi thao thức
Trách nỗi cơ bần vẫn nặng treo.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

Mười Người Lười Cười Tươi / Xướng: Lê Viên Ngọc



Mười Người Lười Cười Tươi
(Khoán đề)

Kìa xem đám trẻ…phải hơn mười
Đứa đỏ thằng hoe chẳng giống người
Mày mắt xăm xoi vầy lại nhác
Tóc tai chải chuốt thế mà lười
Lê la nhậu quán tìm trò chọc
Tụ tập đua xe kiếm trận cười
Mặc tiếng rầy khinh đầy lỗ nhĩ
Chàng ta vẫn cứ nhoẻn mồm tươi!

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

Lửa Lòng Đã Nhạt / Xướng: Thy Lệ Trang



LỬA LÒNG ĐÃ NHẠT
(Dĩ Lục Vi Thủ Hạ Cú)*

Ta về nhặt lấy mảnh tình rơi
Tình ngỡ trăm năm thắm mộng đời
Mộng cũ còn vương màu mắt biếc?
Mắt xưa có đọng sắc chiều vơi?
Chiều nghiêng tiễn bạn con thuyền tiễn
Thuyền lướt trôi dòng bóng nhạn trôi
Nhạn vắng thu tàn hương lửa lịm
Lửa lòng thôi cũng… nhạt nhòa thôi !


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017

Rét Nàng Bân / Xướng: Minh Huy


RÉT THÁNG BA
(Họa hoán vận)

Tấm ngự hàn đan mãi chửa xong
Làm sao có áo kịp trao chồng
Trời xanh rạo rực vừa chan nắng
Gạo đỏ âm thầm đã trổ bông
Tủi phận Nàng Bân sầu mộng lỡ
Nao lòng Thượng Đế sợ công không
Đành sai Bắc Đẩu phun mưa gió
Để tháng ba còn gượng rét đông.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng :

Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2017

Trăng Tắm / Xướng: Phương Hà



TRĂNG TẮM

Ô kìa ! ả nguyệt tắm trên sông
Lõa thể nàng khoe vạn ánh lồng
Tha thướt loang dòng tươi rói ngọc
Nuột nà tỏa sóng trắng ngần bông
Đê mê ngỏ ý mây sà bóng
Bẽn lẽn giăng tơ gió lượn vòng
Ta sỗ sàng tay quờ tuyệt mỹ
Bỗng trăng vụn vỡ…ngẩn ngơ lòng!

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 4 tháng 4, 2017

Lặng Xuân (Thuận-Nghịch) / Xướng: Liêu Đình Tự



LẶNG XUÂN
(Thuận-Nghịch độc)

Xuân lặng sắc hồng bóng nhạt phai
Nhớ sao mùa cũ nét trang đài
Ngần trong mắt ấy chiều xa bạn
Úa lạnh hồn này sáng nhạt mai
Ân ái nặng lòng hương giữ mãi
Sắt son đầy mộng lửa nhen hoài
Thần bần đứng cửa cài then đóng
Đan quyện lá vàng nắng gửi ai

Đọc ngược:

Ai gửi nắng vàng lá quyện đan
Đóng then cài cửa đứng bần thần
Hoài nhen lửa mộng đầy son sắt
Mãi giữ hương lòng nặng ái ân
Mai nhạt sáng này hồn lạnh úa
Bạn xa chiều ấy mắt trong ngần
Đài trang nét cũ mùa sao nhớ
Phai nhạt bóng hồng sắc lặng xuân.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Chủ Nhật, 2 tháng 4, 2017

Như Làn Khói Thoảng / Xướng: LienNguyen



NHƯ LÀN KHÓI THOẢNG

Thuyền nào chẳng lụy một dòng sông
Gối mộng ai chưa trải nhạt nồng
Bởi nhớ bao người không lượt đợi
Vì yêu mấy kẻ chả lần mong
Hồn đơn để lạnh từng đêm trắng
Gió cả càng đau trận bụi hồng
Ngẫm cuộc trăm năm đà bấy chốc
Tình như khói thoảng giữa hư không.


Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang