Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

BÀNH TRƯỚNG PHÚ


                                           BÀNH TRƯỚNG PHÚ   

Đã hay:
Thế sự khi động có khi yên
Đất trời lúc mưa rồi lúc nắng.

Vẫn biết:
Từ kim cổ, ngôi Hán Đế dù muôn vẻ, muôn màu
Mà trước sau, mộng Bá quyền vẫn một tuồng, một hạng!

Ta đã cùng ngươi:
Hai nước anh em
Một màu cờ Đảng.
Từng đồng chí, kết nghĩa bang giao
Từng Mác-Lê, chung trường Cách mạng
Đêm tung chăn, cùng đón làn gió sang mùa
Ngày mở mắt, cùng nghe tiếng gà gáy sáng.

Vậy mà:
Chữ “thân tình” ngươi đã để đá nát , vàng phai
Câu “Bốn tốt” ngươi xem như mây trôi, gió thoảng.
Thấy của tối mắt, mơ Biển Đông, tròng ngươi ngước đăm đăm
Lấy chợ bỏ nhà, mộng “Chín Khúc” dãi ngươi tuôn lênh láng.
Mượn gió bẻ măng, ngươi cướp Hoàng Sa, càng phơi rõ tâm địa bá quyền
Được chân lân cổ, ngươi đặt Giàn khoan, để thè dài “lưỡi bò” bành trướng.
Đưa bài “Vu khống” hòng tráo quốc thành gà
Lấy chước “Đã rồi” tính đem ngưu hóa tượng
Rắp tâm Vương Bá, đe lâu dù không người sợ, cũng lộng giả thành chân,
Mượn chuyện Tăng Sâm,nói lắm cũng có kẻ tin, mà thay đen đổi trắng.
Lại cứ lo tranh chiếm hết Sen-ca-cự, Gạc ma
Sao không biết giữ cho yên Tân Cương, Tây Tạng?

Lại nữa:
Mộng bá quyền, ngươi thòi bụng mèo mả , gà đồng,
Phá kinh tế, ngươi giở trò mạt cưa, mướp đắng
Không trừ miếng hôi tanh
Chẳng ngán tuồng hạ đẳng
Tung tin, tung tiền giả,tung hóa chất...trò dơ này, lũ quỷ còn kém “ngộ” muôn lần
Mua đỉa,mua sừng trâu,mua lá hồi...dạ thối ấy, loài ma phải tôn ngươi nhất bảng!
Cứ tưởng ,thân xác nhà ngươi đều là giống phượng ,giống công
Đâu ngờ, dạ tâm hạng ngươi cũng rặt loài ruồi, loài nhặng  
Thấy thịt là bâu, chẳng ớn danh thối, tiếng hư
Thấy tanh không trừ, đâu lo kẻ la, người mắng

Ta đây nghĩ:
Dù nhà ngươi muốn biến có thành không
Mà bụng ta mong bớt thù thêm bạn
Mở lượng hải hà, ta cho ngươi Bauxite Tây Nguyên
Thêm lòng từ tâm, ta đãi ngươi Formosa Vũng Áng
Ta ươm hữu nghị trên xương máu tiền nhân
Ta trải hoa hồng khắp biên cương xứ Lạng.
Tưởng nhắc lại đạo lí từ mười sáu chữ vàng
Để quên đi mối thù của muôn ngàn khăn trắng.

Thế nhưng:
Ta càng thứ tha,
Ngươi càng hung hãn!
Tàu thuyền chấp pháp của ta, ngươi xả “vòi rồng”
Mạng sống ngư dân của ta, ngươi đòi “thủy táng”
Cậy mình xác lớn, ngươi tưởng  mình là hổ là beo
Tưởng ta thân hèn, ngươi xem ta như nai như hoẵng

Coi chừng:
Chấu chửa rơi râu
Voi đà gãy cẳng!
Giặc Ân đông là thế, mà xác phơi như rạ, bởi Thánh Gióng với một ngọn tre
Thuyền Nguyên lớn đến vầy, cũng thân đắm với bùn, vì Yết Kiêu dù không cây súng.
Chí khí Trần Thánh Tông lẫm liệt, đang mãi đó sục sôi
Tuyên ngôn Lý Thường Kiệt hào hùng, vẫn còn đây sang sảng.
Một góc chợ, một bàn trà... đều hóa Hội nghị Diên Hồng,
Muôn trái tim, muôn khối óc...vẫn ghi câu thề “Sát Thát”
Sông Như Nguyệt còn ầm ầm gửi sóng đến Hoàng Sa
Cọc Bạch Đằng còn nhọn hoắt chờ thây từ giặc Hán
Thù nguyện trả thù!
Mạng thề đòi mạng!
Lợi quyền sông biển, không để giặc xâm lăng
Danh dự quốc gia, không để ngươi phỉ báng
Gươm hãy tuốt gươm!
Đạn đà lên đạn!

Bớ lũ Hán man!

Phen này quyết giáng!

Giáng cho chúng hiểu câu “mềm nắn, rắn buông”
Giáng để chúng quên điều “viễn giao, cận...choảng”
Giáng cho chúng phải chui vào ống đồng mà bỏ thói hung hăng
Giáng để chúng phải bơi về bờ Bắc mà tan mơ bành trướng.
Giương cao cờ chính nghĩa, thế giới thảy đồng tình
Giết hết lũ bạo tàn, Việt Nam luôn chiến thắng!


Nay ta:
Chích máu căm hờn
Viết lời cáo trạng!

                                                Nguyễn Gia Khanh




Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2014

HÃY CƯỜI LÊN


HÃY CƯỜI LÊN

Hãy mỉm cười lên với đất trời
Cho làn môi úa lại thêm tươi
Thuyền xa lộng gió đang về bến
Vườn cũ đầy hoa vẫn đợi người
Dưới mái nhà say tình đạm bạc
Bên vần thơ thắm mộng tinh khôi
Dang tay ta đón mùa thân ái
Như hạt phù sa nặng nghĩa đời.

Nguyễn Gia Khanh

Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014

NGHE CHĂNG...

   NGHE CHĂNG TIẾNG THÉT!

Hải đảo này là của chúng ư ?
Lòng tham cuồng vọng, có đâu trừ
Lưỡi bò bành trướng lòi tâm Hán
Chân tướng bá quyền lộ bụng Trư
Sóng biển Hoàng Sa rung đất Bắc
Thây quân Ô Mã ớn mồm Ngừ
Nghe chăng tiếng thét từ Thường Kiệt
“Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư” !

Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
KHÔNG DỄ THẾ ĐÂU!

Bá quyền độc chiếm biển Đông ư ?
Không dễ gì đâu ! phải diệt trừ
Bẻ cẳng cuồng điên bầy sói Hán
Khóa mồm dơ bẩn lũ cầy trư
Theo gương Bà Triệu vung tay kiếm
Cưỡi sóng Hoàng sa chém cá ngừ
Hoa-Việt núi sông liền một dải
Thân tình hữu hảo, thế mà hư.
                           Phạm Kim Lợi

       

Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014

TRÍ LỰC BẤT TƯƠNG (Họa)





TRÍ- LỰC BẤT TƯƠNG

Huynh gửi vấn an đến đệ chăng ?
Tâm giao thêm nặng nghĩa thân bằng
Tình đang tha thiết, tình nghiên bút
Mộng nỡ tan tành, mộng gió trăng
Đã biết ham đi thì gối mỏi
Nên đừng cố néo để dây căng
Xưa nay trí- lực bất tương ngộ
Đành ước một phương, toại một đằng

                              Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

HỎI THĂM BẠN
(Gửi Gia Khanh)

Nghe nói bấy rày bạn bệnh chăng
Ước sao chóng khỏi có gì bằng
Lưng tô cơm cháo, lưng toa thuốc
Nửa gánh thơ đàn, nửa túi trăng
Những tưởng trời già thôi giáng họa
Nào hay chướng khí lại làm căng

 Nhìn trong cõi thế bao hiền sỹ
Mấy kẻ phong lưu chẳng đãi đằng

 Phạm Kim Lợi

Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014

NẾU


NẾU...!

Nếu đừng thao thức những đêm thâu
Nếu cõi lòng vơi hết giọt sầu
Nếu chẳng xót xa người đến muộn
Nếu thôi day dứt mộng qua mau
Nếu màu hoa thắm như ngày cũ
Nếu cuộc tình say tựa buổi đầu
Nếu tấm thân ta là đá sỏi
Thì tim đâu có nhói cơn đau !


Các bài họa:



SAO?

Sao còn trăn trở suốt canh thâu
Sao giữ trong tim một trái sầu
Sao chẳng quên đi bao khổ muộn
Sao lòng ôm mãi nỗi buồn mau
Sao không vồn vã đành quay mặt 
Sao lại làm ngơ đứng cúi đầu
Sao cứ lạnh lùng như đá sỏi
Sao đời chưa hết cảnh thương đau...
Trần Ngộ

XIN...!

Xin đừng trằn trọc suốt canh thâu
Xin chớ đầy vơi giọt lệ sầu
Xin hãy nhớ rằng duyên đã muộn
Xin ngừng  tiếc nuối mộng tàn mau
Xin hoa mãi nụ dù phai nắng
Xin tóc còn hương đến bạc đầu
Xin được một lần tha thiết ngỏ
Rồi thôi, im lặng giữ niềm đau !...
                        Phương Hà



MƠ…!

Mơ còn ngong ngóng đợi trăng thâu
Mơ để khăn ai đẫm mắt sầu
Mơ hẹn bến xưa chờ dẫu chậm
Mơ mong người cũ đến cho mau
Mơ nghe sóng biển tình ai đượm
Mơ lắng hồn thơ khúc nhạc đầu
Mơ biết kiếp người thân cát bụi
Nên tan cùng gió nhẹ không đau !

                                         Ngọc Tình


NGÀN TRÙNG...
Nhị niêm
Ngàn đêm thao thức suốt canh thâu
Ngàn ánh sao khuya gợi mối sầu
Ngàn giọt châu buồn chưa xóa vội
Ngàn dòng mực tím đã phai mau
Ngàn nụ tình xưa... khao khát cuối
Ngàn tia mắt ấm...đắm say đầu
Ngàn trùng...cách mặt mà quên hết
Đâu phải ngàn đời tim buốt đau!!!
                                Thy Lệ Trang
                              Massachusets

VẾT THƯƠNG NGÀY ẤY
Ta thường khắc khoải suốt canh thâu
Ta phải chia tay với nỗi sầu
Ta chẳng giận hờn thời đến muộn
Ta không trách móc kẻ đi mau
Ta sao cứ gợi tình yêu cũ ?
Ta lại luôn khơi kỷ niệm đầu !
Ta chợt nao nao dòng lệ thấm
Vết thương ngày ấy vẫn còn đau !
                                 Thục Nguyên




AI…?


Ai về trong mộng giữa canh thâu  
Ai rót vào tim cạn giọt sầu  
Ai buộc tơ hồng sao nhạt vội  
Ai se chỉ thắm lại phai mau  
Ai cài then gió chia duyen cụ  
Ai khóa thềm trăng cách mộng đầu  
Ai trải tâm hồn lên cát bụi  
Hãy đeem giông tố gói thương đau.  

Nguyên Triêu Dương



Lỡ...!

Lỡ đắng cay xin thời khắc thâu
Lỡ tim yếu đuối vướng u sầu
Lỡ câu hò hẹn lòng chôn kín
Lỡ khúc ân tình tim vỡ mau
Lỡ nhắc tàn tro giây phút cuối
Lỡ khơi hoa mộng buổi ban đầu
Lỡ duyên mai trúc xin an phận
Nếu bước chung đường e khổ đau!

                    Kim Phượng


          NẾU... !

          Nếu cỏi lòng bình thản tiếp thâu,
          Nếu đừng thao thức dạ thôi sầu.
          Nếu không day dứt người ly biệt,
          Nếu chẳng xót xa mộng vỡ mau.
          Nếu cuộc tình say như mới gặp,
          Nếu màu hoa thắm tựa ban đầu.
          Nếu lòng thanh thản thôi vương vấn,
          Thì trái tim tình chẳng nhói đau !

                             Đỗ Chiêu Đức.

VÌ...!

Vì ai trằn trọc suốt canh thâu
Vì vướng chia ly để khổ sầu
Vì nỗi xót xa tình chín muộn
Vì lòng ray rứt mộng tan mau
Vì hoa quỳnh thiếu vầng trăng bạc
Vì trái tim phai nguyện ước đầu
Vì trót mang thân là hạt bụi
Nên đành trôi nổi giữa dòng đau !...

                          Lộc Mai


Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Thơ họa: HẸN LẠI


HẸN LẠI
(Thơ họa)

Một lần gặp gỡ, một lần say
Cũng đủ tơ vương cả kiếp này
Ngao ngán đường trăng nhòa gót ngọc
Rã rời bóng nhạn khuất chân mây
Vừa mơ chửa trọn cơn hoang mộng
Đã nguyện cùng chung bước dạ đài
Ân ái trần gian đà chẳng đặng
Cõi tiên ta hẹn trải hoa đầy.

Bài xướng:
TƯƠNG GIAO

Muôn dặm quan hà muôn dặm say
Ruổi rong cho hết cuộc chơi này
Hắt hiu gió sớm tình hoa cỏ
Man mác hương chiều mộng nước mây
Sương khói chưa tan màu lữ thứ
Đỉnh chung còn đọng dấu chương đài
Hẹn nhau trên bước đời phiêu bạt

Hoa bút thời gian vẫn nở đầy.

   
                                Mặc Phương Tử



Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang