Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

Hạ Sang ( họa )/ Xướng: Lý Đức Quỳnh


HẠ SANG

Chửa nhạt men nồng hạ vội sang
Ve xưa rộn rã trỗi cung đàn
Xôn xao bến nước lồng trăng bạc
Rực rỡ chân trời tỏa ánh quang
Phượng lại sum suê thay quế huệ
Sen đà óng ả thế mai lan
Cuốc kêu rả rích bên bờ vắng
Báo hiệu rằng xuân cũng đã tàn!

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Linh Diệu (Họa) / Xướng: Liêu Đình Tự



LINH DIỆU

Nhớ buổi chung đôi đã nguyện cầu
Buồn vui hãy nhé, sớt chia nhau
Trăm năm giấc mộng không phai giấc
Một kiếp màu hoa chẳng nhạt màu
Bóng ngả còn say dường thuở trước
Xuân qua vẫn thắm tựa ban đầu
Dù cho cuộc thế ngàn dâu bể
Linh diệu tình yêu mãi nhiệm mầu.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

Mùa Xuân Muộn / Họa : Nhã My, Phương Hà, Trần Như Tùng, Liêu Đình Tự, Cao Bồi Già, Lê Đăng Mành, Lý Đức Quỳnh, Thy Lệ Trang, Liên Nguyễn



MÙA XUÂN MUỘN

Có một mùa xuân đến muộn màng
Vườn xoan buổi ấy đón ai sang
Đường xưa lại rụng đầy hoa tím
Chuyện cũ còn vương đắm mộng vàng
Ngóng mãi thuyền xa buồn bến vắng
Ôm hoài cánh úa lặng hồn hoang
Thương con bướm nhỏ vờn ngơ ngác
Chửa kịp thành đôi đã lỡ làng.


Nguyễn Gia Khanh


Bài họa:

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Nhắn Bạn (Họa) / Xướng: Trần Ngộ



NHẮN BẠN

Mùa xuân dẫu cạn bạn hiền ơi
Vẫn cứ bên nhau thỏa cuộc chơi
Chẳng để tình phai cùng tuổi lão
Dù cho bóng xế với chiều lơi
Còn đưa nét bút trao lời ngọc
Mãi nắm bàn tay dệt mộng đời
Đã thắm duyên lành say xướng họa
Xin đừng như lá cuối mùa rơi.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

Thơ Vui (Họa) / Xướng: Cao Bồi Già



HỌA Y ĐỀ

Mới đó nay đà khó nhận ra
Hào hoa một thuở biến đâu ta?
Duyên hài đã hết răng che gió
Dáng vóc sao còn cốt bọc da
Chậm chạp như sên bò miệng hố
Loay hoay tựa kiến quẩn cành đa
Chân rung, miệng lệch, tai lơ đễnh
Chỉ có hồn yêu…vẫn chửa già.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

CHỬA CHỊU GIÀ

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Lỗi...(họa) / Xướng: Lê Đăng Mành


LỖI
(Ngũ độ thanh)

Câu thề tựa nước đổ mùng tơi
Huyễn ái này xin trả lại người
Giấc mộng ngày nao đành đổ vỡ
Tình duyên buổi ấy nỡ xa rời
Trông hoài bóng cũ sầu non thẳm
Ngóng mãi thuyền xưa mỏi dặm khơi
Cứ tưởng đà yêu nào lỗi hẹn
Ai ngờ có kẻ nghĩ đùa chơi!

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

Dã Quỳ ( Họa ) / Xướng: Tô Hoàng Nam



DÃ QUỲ (*)

Bên rừng vẫn tỏa nét đoan trang
Có một loài hoa cánh thắm vàng
Sắc chẳng vùi theo mùa lá rụng
Hương còn đọng với buổi đông sang
Tình xưa để núi trào đau đớn
Mộng cũ cho cây mọc dễ dàng
Chợt xót xa lòng câu chuyện cũ
Dã Quỳ- nhắc đến nhớ mênh mang !

Nguyễn Gia Khanh

(*) Dã Quỳ- một loài hoa rất dễ mọc vào cuối mùa thu đầu mùa đông  ở rừng núi Tây Nguyên  cánh hoa màu vàng rực, hướng dương, nhụy căng tròn, tràn đầy sức sống, tỏ ý kiêu hãnh không bao giờ chịu khuất phục, tượng trưng cho một tình yêu chung thủy bền lâu.Với truyền thuyết về câu chuyện tình cảm động của cô gái H”limh và chàng trai K”lang .


 Bài xướng:

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

Biệt Ly (Họa) /Xướng: Thy Lệ Trang


Xin góp bài họa như là nén tâm nhang dâng lên người quá cố!

BIỆT LY

Cách biệt đôi đường, đã chục năm !
Ngàn thu một bóng chị âm thầm
Ba sinh trút bỏ cùng trần thế
Chín thước chôn vùi với cõi âm
Lệ xót như chan, mi chửa cạn
Lòng đau tựa xé, miệng đành câm
Phòng khuê lạnh ngắt màu hoang phế
Buốt cả hồn ai mộng sắt cầm .

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

Tình Sen ( Họa ) / Xướng: Liêu Đình Tự


TÌNH SEN

Dẫu chẳng chen mình kịp bước xuân
Tình sen vẫn thắm mặc phong trần
Thanh cao để ngại loài ong bướm
Thuần khiết thêm nồng nghĩa thế nhân
Cánh đẹp vương ngời trên cõi Phật
Hương thơm tỏa ngát giữa ao làng
Bùn dơ chẳng vấy hồn trong trắng
Mãi giữ tươi hồng nét sắc tân.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

Nối Nhịp Quan San ( Họa) / Xướng: Lê Quốc Thọ



NỐI NHỊP QUAN SAN

Người đà trở lại với vườn xuân
Hối hả nghe cây nhựa chuyển vần
Lắng tiếng tri âm ngời mộng cũ
Gieo mùa ái hữu đượm tình thân
Đan vòng tay ấm thêm màu nắng
Dũ áo sờn xưa hết bụi trần
Nhặt bóng tàn vơi vùi dĩ vãng
Quan san cách trở cũng như gần.

Nguyễn Gia Khanh


Bài xướng:

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

Hãy Trả Cho Tôi / Họa: Phương Hà, Lê Đăng Mành, Trần Như Tùng, Cao Bồi Già, Lý Đức Quỳnh, Như Thu, Liêu Đình Tự, Thy Lệ Trang, Nguyễn Đắc Thắng, Thanh Hòa, Phan Tự Trí


HÃY TRẢ CHO TÔI
( Ngũ độ thanh)

Thoáng đã qua rồi thuở dệt mơ
Thuyền đi để sóng lại xô bờ
Hoa đành lặng cả mùa xao xuyến
Bướm cũng quên rồi cuộc ngẩn ngơ
Bể ái đôi đường xui mãi biệt
Trăng tà lẻ bạn khiến thêm mờ
Âm thầm nhắn gửi người xưa cũ
Hãy trả tôi về mộng ấu thơ !

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

Đà Lạt (Họa) / Xướng: Lý Đức Quỳnh



ĐÀ LẠT

Đà Lạt -ta về đứng dưới mưa
Vi vu gió thoảng gợi bao mùa
Cam Ly thác nước không ngừng đổ
Linh Phước chuông chùa cứ vẳng đưa
Than Thở đồi thông đau mộ cũ
Lang Biang núi đá xót tình xưa
Ngàn hoa vẫn thắm cùng sương lạnh
Một khoảng trời Âu, bạn đến chưa?

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

Vịnh Từ Hải ( Thuận nghịch) /Xướng: Tô Hoàng Nam


VỊNH TỪ HẢI

(Thuận-Nghịch độc)

Thành cháy dẫu cam chẳng cúi hàng
Vẫy vùng từng đất dọc trời ngang
Quanh vây rợp giáo rơi cờ ngựa
Giữa đứng trơ thây nát đá vàng
Xanh mắt lọt tình ngời trí dũng
Thắm duyên vừa phận ngập giàu sang
Oanh lìa yến để mắc mưu kế
Mành nép thiếp đau nỗi phụ lang.

Đọc ngược:

Lang phụ nỗi đau thiếp nép mành
Kế mưu mắc để yến lìa oanh
Sang giàu ngập phận vừa duyên thắm
Dũng trí ngời tình lọt mắt xanh
Vàng đá nát thây trơ đứng giữa
Ngựa cờ rơi giáo rợp vây quanh
Ngang trời dọc đất từng vùng vẫy
Hàng cúi chẳng cam dẫu cháy thành.

Nguyễn Gia Khanh


Bài xướng:

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

Ngậm Ngùi (họa) / Xướng: Liên Nguyễn


NGẬM NGÙI

Ta cùng gặp lại, buổi tàn đông
Chuyện cũ say sưa với rượu nồng
Chuốc chén tương phùng khơi huyễn ảo
Buông lời khả ái thả hư không
Người đau thuở ấy tàn hoa thắm
Kẻ xót ngày nao lỡ mộng hồng
Cánh nhạn trời xưa đà lẻ bạn
Thuyền về bến mới…ngậm ngùi trông!

Nguyễn Gia Khanh

 Bài xướng:

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016

Niềm Vui (Họa) / Xướng: Như Thu



NIỀM VUI

Người mời chẳng lẽ cứ đành ngơ
Khó cưỡng niềm vui đến bất ngờ
Mấy vận hòa chung lòng há phụ
Đôi đường kết lại dạ sao lơ
Dù xa cách mãi bao ngàn dặm
Vẫn ấm nồng hoài bấy áng thơ
Chửa gặp mà tình như quyến luyến
Thư đi,thổn thức những mong chờ.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

Xuân Tàn ( Thơ vui, họa) Xướng: Cao Bồi Già



XUÂN TÀN

Vẫn tháng giêng mà, mặc sức chơi
Khi thì pích ních lúc xông hơi
Thâu đêm suốt sáng hoài say xỉn
Hết rượu sang bia chẳng cạn vơi
Dưới sới cầm bài tiền cứ trút
Bên bàn xóc địa bạc luôn trôi
Xuân tàn tết hết còn…con nợ
Đến cả thân tình cũng bỏ tôi ?!


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Huyễn Mộng (Họa) / Xướng: Liên Nguyễn



HUYỄN MỘNG

Bên song ngồi hóng gió xuân lùa
Bóng nguyệt tan cùng lớp sóng khua
Đếm bước người đi đà mấy lượt
Lau dòng lệ rỏ cũng bao mùa
Hoa xưa cứ tưởng màu còn thắm
Mộng cũ nào hay chuyện mãi đùa
Hẹn ước thôi thì là ước hẹn
Ván cờ định mệnh lại đành thua.

Nguyễn Gia Khanh

 Bài xướng:

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

Mong Ước (Họa) / Xướng: Trần Lệ Khánh



MONG ƯỚC

Cánh thiệp như là ngọn gió xuân
Xua tan lạnh giá gợi bao vần
Em đà chẳng ngại vai hàn sĩ
Chị cũng đâu màng bậc vĩ nhân
Quý mến trao đưa tình sáng chói
Say mê xướng họa dạ trong ngần
Thì chi phải tính điều quen lạ
Để mãi ta thành những bạn thân.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang