Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

QUÊ NGHÈO


QUÊ NGHÈO
(Ngũ độ thanh)

Đỏ quạch đồng chua cá quậy bùn
Quê nghèo bếp quạnh lửa chiều hun
Vườn phơi đất bạc chang mùa nắng
Gió cõng trời đông bủa hạt phùn
Một thuở làng trôi cùng ác lũ
Bao lần bão xát để oằn giun
Dù xa chốn cũ đà muôn nẻo
Vẫn giục lòng ta bước chửa chùn

Nguyễn Gia Khanh


Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

NGÙI TRÔNG (Họa)


NGÙI TRÔNG
(Ngũ độ thanh- Thơ họa)

Rộn rã đàn ve tỏa phố phường
Ngoài sân đỏ phượng nắng chiều vương
Kìa ai lối cũ dồn chân mỏi
Ngỡ bóng người xa trải dặm trường
Có phải đây còn thêu chữ mộng
Hay là đó cũng dệt lời thương
Hè trôi bỗng nghẹn lòng nhung nhớ
Đẫm lệ ngùi trông kẻ cuối đường.

Nguyễn Gia Khanh

                      
Bài xướng:

HÈ GIÃ BẠN
(Ngũ độ thanh)



Mỗi độ hè sang khắp bản phường

Ve chìa khúc nhạc tiễn hồn vương
Vô tình phượng nhả niềm tê tái
Bất nhẫn người gieo khúc đoạn trường
Tức tưởi quyên vò câu não ruột
Âu sầu lệ rót mảnh buồn thương
Cầm tay bạn hữu lòng lưu luyến

Giã biệt ngày xa khuất nẻo đường

                             Lê Đăng Mành


Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014


NHỚ BẠN
(Thuận- Nghịch độc)

Ta nhớ bấy rày bạn biết không ?
Thẩn thơ đêm thẹn nguyệt hoa lồng
Tà dương níu bóng nghiêng tàn hạ
Lạnh gối ôm lòng chạnh chớm đông
Xa cách mộng đời tình mấy thắm ?
Tủi buồn mùa phượng sắc bao hồng ?
Hòa chan giọt lệ nhòa mi mắt
Tha thiết gọi người mãi ngóng trông.

Đọc nghịch:

Trông ngóng mãi người gọi thiết tha
Mắt mi nhòa lệ giọt chan hòa
Hồng bao sắc phượng mùa buồn tủi ?
Thắm mấy tình đời mộng cách xa ?
Đông chớm chạnh lòng ôm gối lạnh
Hạ tàn nghiêng bóng níu dương tà
Lồng hoa nguyệt thẹn đêm thơ thẩn
Không biết bạn rày bấy nhớ ta ?


Nguyễn Gia Khanh

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

LẮNG TIẾNG THỜI GIAN


LẮNG TIẾNG THỜI GIAN

Lắng nghe hối hả bước thời gian
Gõ cửa, đêm trơ sắc úa tàn
Có phải vó câu người lữ thứ
Hay là phách nhịp khúc quan san
Niềm xa khó cản dòng châu ứa
Bóng cũ khôn ngăn mộng điệp tràn
Thao thức thâu canh vò gối lạnh
Nén lòng mà bật tiếng cười khan.

Nguyễn Gia Khanh
                   

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

NIỀM XƯA


NIỀM XƯA
(Thơ họa)

Người đã bao lần nhớ chốn xưa
Và bâng khuâng mấy phút giao mùa ?
Tiếng ve ngày ấy dù xa vắng
Bóng nhạn thu này mặc nhặt thưa
Chỉ có tim yêu hoài thổn thức
Dù không lá thắm nữa đong đưa
Cuộc đời cũng tựa muôn bài toán
Để nỗi chờ mong hóa lũy thừa!

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

NHỚ NỖI XƯA

Chẳng thể nào nguôi nhớ nỗi xưa
Xuân trôi từ đấy đã bao mùa
Trăng vàng vẫn nhuốm dòng sông cũ
Chiều tím còn in cánh nhạn thưa 
Thảng thốt nghe trao lời giã biệt
Bàng hoàng lắng bước lúc xa đưa
Đoạn tình ai ngỡ thành thiên cổ
Khắc khoải hoài mong...mấy cũng thừa !

                                  Lê Quốc Thọ


Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

LỖI HẸN


LỖI HẸN !
(Ngũ độ thanh)

Đông tàn bỗng gượng rét nàng Bân
Lỗi hẹn đành ôm tủi mấy lần
Lửa lựu đà khoe màu trước ngõ
Chân người vẫn lảng bóng ngoài sân
Vì tơ tưởng mộng đầy hoa gấm
Để lỡ làng nhau trọn kiếp trần
Áo chửa trao mà xuân đã nhạt
Cho lòng xót gọi : Hỡi tình nhân !

Nguyễn Gia Khanh


Họa:



HỎI THÁNG BA...

Hỏi tháng ba sầu trĩu ngọn Bân
Lòng hoa gạo cháy đã bao lần
Trùng dương nẫu ruột tình cô xứ
Viễn mộng đau lòng cỏ úa sân
Những ái duyên này xin tỏ nguyệt
Muôn thề nguyện ấy dẫu thanh trần
 Đường xưa nhớ mãi dầu xa biệt
 Hẹn tuổi mai nào...hỡi cố nhân!
                                          PyNhi



Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang