Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

Báo Hỷ !- Thơ mừng: Liêu Đình Tự, Phạm Kim Lợi, Lê Quốc Thọ / Họa đáp: NGK- Họa mừng: nhiều thi hữu.

Con gái YẾN THƯƠNG kết duyên cùng TRẦN ANH SƠN
* Lễ Đính hôn: 21 tháng 11 năm Bính Thân.
* Lễ Vu Quy: 06 tháng Chạp năm Bính Thân.


(Ảnh trích từ album ảnh cưới )

Thơ mừng của  thi huynh Liêu Đình Tự:

KHÁNH HỶ

Chúc mừng nhi Yến của Gia Khanh
Nguyệt lão phối hôn tác hợp thành
Đức rạng tiền nhân sinh nữ tú
Phúc hồng tiên tổ hạp nam thanh
Bách niên đại lão bền tơ tóc
Túc đế lương duyên thỏa mộng lành
Khánh hỷ phu thê giai hảo hiệp
Trường đồ viên mãn hậu nên danh.

Liêu Đình Tự


Bài họa của Nguyễn Gia Khanh, Võ Tấn Hùng, Trần Như Tùng,
 Phương Hà, Phạm Kim Lợi, Bửu Tùng, Thanh Hòa, Như Thu, Phan Tự Trí, Cao Bồi Già, Thy Lệ Trang:

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

Vui Cùng Tri Kỷ/ Xướng: Cao Bồi Già


VUI CÙNG TRI KỶ

Mộng cũ thôi đành…gửi gió bay
Bao năm ngẫm lại ngỡ còn cay
Phong trần kiếp đã nhiều phen gánh
Bẫy lưới đời sao lắm kiểu bày
Cuộc thế đà quen màu huyễn ảo
Men tình vẫn ngán cuộc cuồng say
Tìm vui sớm tối cùng tri kỷ
Bóng ngả hàn ôn với tháng ngày.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

Thỏ Lặn / Xướng: Thy Lệ Trang



THỎ LẶN

Trầu xưa lá úa bao lần đổ
Giọt tủi đêm dài mấy lượt rơi
Lặng ngắm thềm hoang lòng xót mãi
Ngùi trông ngõ vắng mẹ xa rồi
Vành nôi thuở ấy lời còn thoảng
Khóe mắt con chừ lệ chửa vơi
Vẫn biết khôn ngăn vầng thỏ lặn
Mà trong mơ cứ gọi tên Người.

Nguyễn Gia Khanh


 Baì xướng:

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

Nhớ Thu / Xướng : Liêu Đình Tự



NHỚ THU

Hết thuở bên thềm đếm lá rơi
Chừ trông bóng nhạn đã xa vời
Phòng đơn xót cảnh đèn leo lét
Dặm vắng thương người bước tả tơi
Mộng đã về theo mùa tuyết rụng
Tim càng ngóng mãi buổi ai rời
Trời đông nhuộm tím màu hoang hoải
Nỗi nhớ thu nào vẫn chửa vơi.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

Đành Thôi / Xướng: Sông Thu



ĐÀNH THÔI

Xót cảnh mù khơi tìm bóng cá
Ngùi trông góc biển trĩu mong chờ
Người đi, đi mãi phương trời biệt
Kẻ chuốc, chuốc hoài cuộc tửu ngơ
Giấc điệp trăm năm đà tựa huyễn
Ái ân một thoáng cũng như vờ
Đành thôi giữa bể trầm luân ấy
Lặng lẽ ta cùng nỗi vất vơ !


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

Gọi Mãi Người Ơi ! ( Thuận-Nghịch) / Họa: Liêu Đình Tự, Hải Rừng, Đoàn Đình Sáng, Thy Lệ Trang, Như Thu.



GỌI MÃI NGƯỜI ƠI !
(Thuận-Nghịch độc)

Ơi người ! gọi mãi nhớ nhau không?
Buốt giá hồn ai chợt tủi lòng
Lời vắng để đau niềm vắng bạn
Cảnh sầu thêm xót nỗi sầu đông
Khơi tàn mộng cũ hoa nào thắm
Chuốc huyễn mơ xưa rượu mấy nồng
Rời rã bóng nghiêng chiều nắng lụi
Vơi đầy chén đắng lệ cùng đong.

Đọc nghịch:

Đong cùng lệ đắng chén đầy vơi
Lụi nắng chiều nghiêng bóng rã rời
Nồng mấy rượu xưa mơ huyễn chuốc
Thắm nào hoa cũ mộng tàn khơi
Đông sầu nỗi xót thêm sầu cảnh
Bạn vắng niềm đau để vắng lời
Lòng tủi chợt ai hồn giá buốt
Không nhau nhớ mãi gọi người ơi !

Nguyễn Gia Khanh


Baì họa:

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016

Tranh Phượng Rồng / Xướng: Lý Đức Quỳnh



TRANH PHƯỢNG RỒNG (*)

Thất ngoại lung linh nét Phượng Rồng
Duyên tròn phận vẹn sắc thanh trong
Đầy sân quế huệ chen màu thắm
Ngát cửa lan hương đượm vẻ nồng
Vàng đá trăm năm bền nghĩa cả
Sắt cầm ba kiếp ấm tình chung
Ngắm tranh bỗng dậy niềm mong ước
“Phúc mãn đường trung” mãi điệp trùng!

Nguyễn Gia Khanh


(*) Tranh Phượng Rồng tượng trưng cho Hạnh Phúc, Phú Quý

Bài xướng:

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

Xem Ảnh Đề Thơ / Xướng: Phan Tự Trí

Ảnh do tác giả Phan Tự Trí gửi

XEM ẢNH ĐỀ THƠ

Phong trần buộc lấy cuộc đời em
Dẫu kẻ vô tình cũng ngước xem
Ngan ngát bên đường khoe vẻ ngọc
Nuột nà trước gió lộ làn xiêm
Quân vương trí dũng nào không cảm
Sỏi đá hồn trơ vẫn phải mềm
Bướm lại ong qua dù mấy nỗi
Cho người đàm tiếu, kệ đi em!


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

Cảnh Sầu Đông (Thuận- Nghịch độc) / Xướng: Liêu Đình Tự




CẢNH SẦU ĐÔNG
(Thuận-Nghịch độc, bát vĩ đồng vận)

Đông đến lại sầu cảnh xóm thôn
Cóng tê nghe lạnh thấm se hồn
Phòng len gió bủa sương vầy chốn
Bóng cuộn mây lùa sắc ám hôn
Trông xót lệ chờ xuân đến muộn
Vọng xa chùa điểm mõ khơi buồn
Lòng thơ thẩn đợi ngùi đêm thuỗn
Mong mỏi nắng hồng mộng khởi ôn.

Đọc nghịch:

Ôn khởi mộng hồng nắng mỏi mong
Thuỗn đêm ngùi đợi thẩn thơ lòng
Buồn khơi mõ điểm chùa xa vọng
Muộn đến xuân chờ lệ xót trông
Hôn ám sắc lùa mây cuộn bóng
Chốn vầy sương bủa gió len phòng
Hồn se thấm lạnh nghe tê cóng
Thôn xóm cảnh sầu lại đến đông.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

Buồn Đông / Xướng: Huy Vụ



BUỒN ĐÔNG

Gác lẻ đêm về buốt gió đông
Chờ ai quạnh quẽ nét  môi hồng
Phòng khuya đối ảnh sầu trăng gió
Lối thẳm trông người chạnh núi sông
Gạt bếp tro tàn, trơ bếp lạnh
Tìm hương gối cũ, nhạt hương nồng
Tha phương một bóng ngùi cô lữ
Đắp đổi sao đầy nỗi trống không ?


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2016

Mùa Vắng / Xướng: LienNguyen



MÙA VẮNG

Ngóng bạn buồn giăng nhuộm tím trời
Xa rồi bóng nhạn buổi chiều lơi
Đàn xưa lạc lõng đôi bờ phím
Lối cũ chơ vơ một mảnh đời
Gió cợt còn ngờ cơn mộng thoảng
Sương đùa cứ tưởng giọt lòng rơi
Thềm hoa đã nhạt làn hương đắm
Bếp lạnh tro tàn, dễ mấy khơi.

Nguyễn Gia Khanh

Baì xướng:

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

Thu Muộn / Xướng: Cao Bồi Già



THU MUỘN

Tím dải non mờ, úa sắc phong
Quan san muôn dặm nhuốm trần hồng
Người ôm gió lạnh lùa đêm vắng
Kẻ ngắm trăng tàn đọng mắt trong
Khách đã ngàn phương rời dưới bến
Thuyền còn một bóng đợi bên sông
Song thềm ướt đẫm sương thu muộn
Ngóng bước ai xưa bỗng chạnh lòng.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

Chiều Mong / Xướng: Phương Hà



CHIỀU MONG

Âm thầm chốn cũ đợi chiều nay
Dõi cánh buồm xưa trải nỗi này
Sóng vẫn từng cơn đùa mãi bến
Ta còn mấy lượt ngóng hoài ai
Trời xa bóng nhạn đang dần khuất
Mộng vắng hương lòng cũng vội phai
Chợt ánh hoàng hôn đà nhuộm tím
Sầu dâng lệ tủi giọt lăn dài.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016

Thu Tàn / Xướng: Thanh Hòa



THU TÀN
(Bát vĩ đông vận)

Một khoảng trời buồn sắc hết xanh
Chim thôi ríu rít tiếng trên cành
Giăng chiều xám xịt mây trôi vánh
Sải cánh mịt mờ nhạn ruổi nhanh
Xót nỗi tình đơn nhòa nhạt cảnh
Thương người áo mỏng tả tơi manh
Tàn thu gió thoảng từng cơn lạnh
Cứ ngỡ tay ai khẽ động mành.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

Tình Quê / Xướng: Trần Như Tùng


TÌNH QUÊ

Hãy ghé ơi người ! hãy ghé đây!
Tình quê tựa bát nước đong đầy
Say sưa cánh nhạn, mùa hoa trái
Mộc mạc hương đồng, sắc cỏ cây
Mộng tỏa lòng trao hồn lại ửng
Em cười nắng nhuộm má càng hây
Trời xa dẫu nhuốm màu vàng vọt
Vẫn ước mai ngày sạch bóng mây.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

Thơ vui: Cùng Mê...Xèo / Xướng: Như Thu



CÙNG MÊ…XÈO

Nũng nịu ôm chàng, thiếp khẽ reo
Mình ơi ! thích lắm cái anh…xèo
Thương chồng mấy bận mồm đành gác
Tủi vợ bao ngày giỏ phải treo
Sáng đợi lương về chiều rảo chợ
Người đong bánh đổ kẻ nêm lèo
Hành tây, nấm, giá, dừa, Ba rọi…
Một bữa ta cùng sướng ối eo!

Nguyễn Gia Khanh

Bài Xướng:

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

Vì Chung Bọc Trứng / Xướng: Lê Quốc Thọ



CHUNG BỌC TRỨNG

Miền Trung khúc ruột mãi thương đau
Giữa lũ ta càng thấu hiểu nhau
Nghĩa nặng người xa nào nhạt sắc
Tâm trong nước đục chẳng phai màu
Dù cho phận kiếp đen như mực
Chớ để ân tình bạc tựa thau
Một miếng tương thân khi hoạn nạn
Vì chung bọc trứng thuở ban đầu.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

Cứ Tưởng Phượng Hoàng / Xướng: Phạm Kim Lợi



CỨ TƯỞNG PHƯỢNG HOÀNG

Cứ tưởng rằng ông giống Phượng hoàng
Ai dè cũng rặt lũ chồn hoang
Tìm nơi đặt chỗ cho con quý
Hạ cánh về hưu nghĩ kế xoàng
Chức trọng danh ô phơi khắp chốn
Thuyền tham bạc thối chất đầy khoang
Ngày mai những kẻ bất nhân ấy
Phát súng lương tri sẽ quyết… “đoàng” !

Nguyễn Gia Khanh


Bài xướng:

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

Thương Quê / Xướng: Huy Vụ


THƯƠNG QUÊ

Miền Trung vẫn cứ khổ hoài sao ?
Bão lũ nào thương tiếng thét gào
Xót cảnh người trôi lòng tựa xé
Ngùi cơn nước cuốn ruột như bào
Dân tình khiếp đảm qua bao trận
Thủy tặc điên cuồng quất mấy đao
Nắng hạn mưa chìm, âu trọn kiếp
Nhìn quê lệ xót lại tuôn trào.

Nguyễn Gia Khanh

Baì xướng:

Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

Hẹn Đông / Xướng: Thy Lệ Trang



HẸN ĐÔNG

Bên song bông tuyết đã rơi đầy
Hẹn bạn đông về lại thỏa say
Chốn cũ đà muôn cơn gió lạnh
Thềm xưa vẫn một bóng trăng gầy
Hồn côi lửa mộng vừa khơi ấm
Gối lẻ hương lòng vội rụng phai
Bấc rít từng đêm lùa nỗi nhớ
Người xa để vắng những canh dài !


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

Ngẫm Đời / Xướng: Liêu Đình Tự



NGẪM ĐỜI
(Bát vĩ đồng vận, họa y đề)

Thế sự chen nhau cái ghế ngồi
Hết quan trở lại phận dân thôi
Thà vui lẻ bóng cùng đêm tối
Hơn sống chung lưng với bạn tồi
Đến chết lòng tham nào có đổi
Buông chiều tiếng hão há không trôi
Xem khinh lợi lộc như sương khói
 Khỏi hổ thanh danh, thẹn giống nòi.

Nguyễn Gia Khanh


 Bài xướng:

Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Tình Lỡ / Xướng: Liên Nguyễn



TÌNH LỠ
(Ngũ độ thanh)

Một phút xiêu lòng để mãi đau
Tình xưa nẻo úa đã chen màu
Mùa hoa dẫu thắm đành hoen dậu
Lửa mộng chưa tàn nỡ mất nhau
Lỗi hẹn - vì dâng lời ngỏ cuối
Thầm yêu - chấp nhận kẻ về sau
Rưng buồn lệ tủi tràn môi đắng
Ước nguyện thêm sầu bởi lỡ trao.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

Dấu Xưa / Xướng: Cao Bồi Già



DẤU XƯA

Thềm khuya nguyệt khuyết đã trôi dần
Sương thấm vai gầy đẫm áo manh
Chốn cũ thu đi mờ bóng nhạn
Đêm dài bếp ủ lạnh hơi than
Vần thơ trọn kiếp còn dang dở
Ngõ mộng riêng ta vẫn muộn màng
Giở phím đàn xưa tìm kỷ niệm
Nghe lòng võng động khúc òa vang.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

Thanh Liêm / Xướng: Liêu Đình Tự



THANH LIÊM

Thanh liêm – đức ấy được bao ông
Của báu kề môi chẳng động lòng
Tư Hãn từ châu người bảo dại
Duyên Lăng tặng kiếm kẻ rằng ngông (*)
Dù cho thế sự đầy tâm bạc
Vẫn giữ con tim thắm máu hồng
Khí tiết cổ nhân treo mãi đó
Sao đời không học để ghi công ?

Nguyễn Gia Khanh


(*)-Tư Hãn làm quan giữ thành nước Tống, có kẻ biếu ông viên ngọc quý ông không nhận, người ấy cố nài, ông bèn nói: “ Nhà ngươi cho ta của báu, ta cho tính không tham là của báu, âu là ngươi cứ đem về đi, của báu của ai nấy giữ, như thế cả hai đều còn của báu, chẳng hơn sao ?”

-Duyên Lăng ở nước Ngô đi sứ ở nước Tấn, ghé qua chơi vua nước Từ, vì thấy Duyên Lăng có thanh bảo kiếm có ý muốn xin nhưng không dám nói, Duyên Lăng hiểu ý nhưng vì còn phải đi sứ nên chưa dâng được.Sau khi quay về  không ngờ  vua Từ đã chết, Duyên Lăng mang bảo kiếm đặt bên mộ ông rồi ra về!

Bài xướng:
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang