Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

Hỏi Táo Quân ( Họa ) / Xướng: Lê Đăng Mành


HỎI TÁO QUÂN

Táo Phủ Thần Quân, muốn hỏi ông !
Ngàn năm cá chép có nên rồng ?
Tham quan mấy thuở mà trừ hết ?
Khổ nạn bao giờ mới nói không ?
Chắc miếng tanh tao đầy xó chợ ?
Nên phường bịp bợm ngập nha môn ?
Nhân tình hay món đồ thay đổi ?
Danh lợi còn là nhún bập bông ?

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

Chẳng Khác Xưa (Họa) / Xướng: Như Thu



CHẲNG KHÁC XƯA

Trời đất đang còn lắm nắng mưa
Người ta sắm Tết mấy cho vừa
Nhiều con để áo vài thằng thiếu
Ít bạc nên đào mấy nụ thưa
Dưới cỗ toàn sầucùng với khổ **
Trên mâm chẳng đủ***lại không dừa
Nghênh xuân dăm vận thơ suông nhạt
Nguyên Đán năm này có khác xưa ?

* Sầu: Sầu riêng, ** Khổ: Khổ qua, *** Đủ: Đu đủ

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

Ngắm Chợ Xuân (Họa) / Xướng: Cao Bồi Già



NGẮM CHỢ XUÂN

Thứ gì đến Tết cũng chờ mua
Hiềm nỗi mình đâu đã có thừa
Cho dẫu con đòi manh áo mới
Nhưng vì chủ dục món tiền xưa
Xin không, hổ mặt cam bần tiện
Trả rẻ, thương người chịu lỗ thua
Ngoảnh mặt làm ngơ đành tự nhủ
Chợ xuân chẳng bạc chớ mà đùa !

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

Đâu Bóng Xuân Xưa (Họa) / Xướng: Mặc Phương Tử


ĐÂU BÓNG XUÂN XƯA

Bỗng đến lại đi, chỉ thế thôi !
Xuân xưa nỡ bỏ cả ta rồi
Trong chiều Nguyên Đán sao cay lệ
Giữa phút Giao Thừa chợt đắng bôi
Bóng đã tàn theo cơn mộng điệp
Hồn chưa tỉnh với chút men đời
Ngoài hiên vẫn thoảng làn sương lạnh
Có lẽ đông còn nuối tuyết rơi !

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

Soi Gương (Họa) / Xướng Cao Bồi Già



SOI GƯƠNG

Ngắm kỹ ai kìa quá giống ta !
Da nhăn, tóc bạc tựa ông già
Chân tay chậm chạp trông thê thảm
Dáng vóc gầy gò thấy xót xa
Cứ mãi nhìn đây cười lí nhí
Còn hoài ngó tớ nhẩm ê a
Thì ra hắn với mình là một
Khỉ thật ! vầy mà tưởng mắt hoa.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

Cứ Nghĩ Đông Tàn / Họa: Võ Làng Trâm, Trần Lệ Khánh, Phương Hà, Mai Quang, Trần Như Tùng. Lý Đức Quỳnh, Như Thu, Phan Tự Trí, Thanh Hòa, Thy Lệ Trang


CỨ NGHĨ ĐÔNG TÀN
(Bát vĩ nhất vận)

Hẳn nghĩ đông tàn hết lạnh ư ?
Đêm qua rét bủa trận đau nhừ
Co ro, trẻ bỏ tìm con chữ
Sướt mướt, già ngồi gõ án thư
Giá tuyết giăng đầy thương mấy chứ!
Sơn khê cách biệt biết răng chừ !
Đường xa thoáng bước chân cô lữ
Chắc đợi xuân về viếng cố lư ?

Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

Thâm Tình (Họa) / Xướng: Lê Cảnh Tiến



THÂM TÌNH
(Ngũ độ thanh)

Vì con mẹ gánh trĩu vai gầy
Biết thuở nào vơi nhẹ nữa đây
Nghĩ chửa thần hôn đền hiếu trọng
Mong cùng tuế nguyệt trả ân đầy
Niềm tây nhớ lại sầu nhân ảnh
Cõi hạc trông càng tủi bóng mây
Dẫu cửu tuyền kia ngàn cách biệt
Tình thâm mẫu tử ấm bao ngày.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2016

Đợi Thơ (Họa) / Xướng : Phương Hà



ĐỢI THƠ

Cứ đợi người đề, để họa thơ
Rằng đây với đó có chi ngờ
Dù ngăn sông núi, ngăn sao mộng
Vẫn dệt ân tình, dệt mãi mơ
Một tứ vừa khơi lòng lại ước...
Vài câu mới gửi dạ luôn chờ...
Tìm nhau, vẫn ngóng hoài trang mạng
Chợt gặp, hồn như nước vỡ bờ !

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

Lỗi Nghĩa (họa) / Xướng: Sunny.Phương


LỖI NGHĨA

Bên thềm bóng mẹ ngóng trông con
Mấy bức thư xưa dẫu vẫn còn
Khó dứt dòng châu chưa cạn ráo
Càng sâu nỗi nhớ chẳng hao mòn
Vì niềm thiết thạch cùng trời đất
Bởi mộng tang bồng với nước non
Thỏa chí nam nhi đành lỗi nghĩa
Thảo thơm hôm sớm mấy cho tròn.

 Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016

Hương Lòng (họa) / Xướng: Hà Ngọc Kim


HƯƠNG LÒNG

Bất chợt tin mừng đến cuối đông
Thơ huynh sưởi ấm tựa men nồng
Bàn tay dẫu vẫn run cùng bấc
Nét bút như cùng múa với công
Mộng dệt tình say vần bạch tuyết
Xuân hòa cúc thắm sắc hoàng long
Bâng khuâng vội họa trao nhung nhớ
Gửi cả hương lòng ủ kín phong.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

Câu Đối / Xuất: Mai Quang, Vĩnh Hồ


1.
Xuất: Bính Thân, Mậu Thân,/ Thân nào Mậu Bính?
                                                               (Mai Quang)
Đối:  Đinh Dậu, Tân Dậu, / Dậu ấy Tân Đinh!
                                                   (Nguyễn Gia Khanh)
2.
Xuất: Liệt Vị / già Dê giở Mẹo tủi Thân/ nghe Mùi rất Khỉ.
                                                                      (Mai Quang)
Đối: Cường Dương / cụ Ngựa nằm Mèo thèm Dậu / thấy Mã như Gà.
                                                            (Nguyễn Gia Khanh)
3.
Xuất: Xuân Mùi / mùi mẩn bỏ thói Dê /tết Thân thân thiết xa trò Khỉ.
                                                                                     (Vĩnh Hồ)
Đối: Tuổi Ngọ / ngọ hầu thay kiếp ngựa / năm Tỵ tỵ hiềm hết tính Trăn.
                                                                            (Nguyễn Gia Khanh)
.

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

Xuân Chớ Ghẹo / Họa: Cao Bồi Già, Như Thu, Phương Hà, Lý Đức Quỳnh, Phan Tự Trí, Trần Như Tùng,Thy Lệ Trang, Thục Nguyên, Trần Lệ Khánh, Hữu Hảo



XUÂN CHỚ GHẸO

Xuân về chớ ghẹo kẻ hàn vi
Tết đến ta đây chẳng thiếu gì
Vẫn có đào phai vừa hạ giá
Dù không rượu xịn để nâng ly
Vài câu đối dở - quà mừng “Thọ”
Mấy vận thơ suông - lộc tặng “Xì”
Mải chúc cho người bao mật ngọt
Riêng mình chén đắng lại nhâm nhi.

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

Hoài Xuân / Xướng : Thy Lệ Trang



HOÀI XUÂN

Xuân tàn thuở ấy, đã bao xuân
Lần lựa người đi nỡ hẹn lần
Lòng tủi tình xưa lòng lạnh buốt
Mắt sầu mộng cũ mắt quầng thâm
Chan hoài giọt lệ còn hoài ứa
Vẳng mãi cung đàn cứ mãi ngân
Hồn úa niềm mơ hồn quạnh quẽ
Bước ai vừa dục…bước xa dần !

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

Như Cát Lọt Tay / Xướng: Phan Tự Trí



NHƯ CÁT LỌT TAY

Trăm năm vẫn đó giấc mơ dài
Nửa gánh phong trần chửa một mai
Mấy thuở sa chân rong ruổi mộng
Từng phen ngửng mặt thở than trời
Niềm xưa đã quẳng sao hoài bám
Cuộc huyễn chưa cầm đã mãi rơi
Vàng đá còn đây hồn vội lạnh
Tình ta như cát lọt tay người !

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016

Lục Tuần Tự Thọ Phú


LỤC TUẦN TỰ THỌ PHÚ

Đã hay:
Tuổi thọ tự trời.
Vinh hoa tùy phước!
Chửa trọn giấc ba sinh, sao thấu hiểu nhân tình
Vừa qua dốc nửa đời, há tường minh thế cuộc.
Bước trăm năm hồ dễ mấy kẻ đã qua
Cầu sáu chục tưởng gần riêng ta từng ước
Quả Kỳ Gi biết khó mà thành
Nụ Kỳ Lão may đà có được.
Ngẫm lại ngày xưa
Suy về nỗi trước:
Cơn ảo mộng đã nát kiếm cung
Chốn chân quê đành vui vườn tược
Ma nạn chửa chịu chối tha!
Vận may còn luôn từ khước!
Công danh chẳng bõ học hành
Sự nghiệp khôn tày mưu lược
Trả nợ non sông, trên tấm thẻ phế binh
Nương thân cát bụi, dưới tròng ngươi phàm tục
Phận nghèo xơ xác, nhà nát phên gianh
Con dại nhóc nheo, tuổi còn trứng nước
Thân tàn sức kiệt, gánh gồng hỏi mấy mới khổ tận cam lai ?
Sóng cả thuyền manh, chèo chống làm sao để ghềnh qua thác vượt ?
Bởi nào tham ước mộng, đầy kẻ bẩm người thưa
Nên chẳng hám mong đời, có xe đưa lọng rước
Cũng chỉ trông tâm tài rạng rỡ, được kẻ trọng người yêu
Mà nào ước áo mũ xênh xang, đầy tòa ngang, dãy dọc
Ơn dưỡng dục áo dày cơm nặng, đạo tử thân chưa được mặc áo Thái Ban
Nghĩa tàokhang hương đượm lửa nồng,tình phu phụ vẫn mong qua cầuÔThước
Nên dạ còn trông !
Và lòng mãi ước !
May mà!
Biết thân biết phận, nên gắng chắt chiu
Trông bạn trông bầu, chẳng cam chờ chực
Dùi mài kim chỉ, nghiệp đặng lành nguyên
Chắp vá áo cơm, đời thôi rách xước
Cầm kỳ thi họa- trời cho bập bẽ vài chiêu
Cay đắng ngọt bùi - phận trải dầm dề mấy chước
Cây thẳng, nào lo hình bóng đến buổi xế tà
Rễ sâu, chẳng sợ lá cành vào mùa khô trược
Ngày qua tháng lại, nay đà mở mặt mở mày
Đất phú trời ban, giờ được thu tài thu phúc
Vui thay!
Đời lên hương, nên trúc như phượng múa trước sân vườn
Cảnh tô sắc, để cá tựa rồng bơi trong bể nước
Ríu ran ngoài cửa, yến oanh còn mãi hót ca
Nhộn nhịp trong nhà, khách hữu vẫn thường xuôi ngược
Sân rộng - năm chồi lan huệ đã thắm sắc hương
Sách hay- chục quyển phú thơ chi màng danh tước
Ngâm nga ba chữ, theo khách văn chương
Ngão nghệ một đời, ngắm màu thế cuộc
Thế thời rũ bỏ, sân Ngọc Bội dù chẳng chân đưa
Nghiên bút dùi mài, chốn Kim Môn đã từng mắt ngước
Nhớ sách xưa
Vô sự tức tiên
An tâm thị dược!
Nên vui đàn ca nguyệt ngắm, cho thỏa mộng cầm thi
Lại say nết ở điều ăn, để sáng câu mực thước
Muối dưa thanh đạm, vui vầy ngõ trúc thềm mai
Thơ phú tiêu dao, mộng mị non bồng nước nhược
Trăng thanh-thơ dở, mấy vần cũng sướng lâng lâng
Rượu nhạt- bạn hiền, ba chén đà say ngất ngưởng
Nhẹ vai hồ thỉ, để xa bả nhục chốn quan môn
Nặng thú điền viên, thêm ấm hương thiền miền sơn cước
Đem lịch lãm chiêu khách khiêm nhường
Lấy từ bi đãi người xấc xược
Trung hiếu trì gia- yên nếp ở ,ăn
Đức nhân xử thế - khéo đường lùi, bước
Hư danh giữa chợ chẳng thiết đua chen
Ảo mộng bên đường nào tham rước chuộc
Răn con:
Sách như  ruộng không thuế, trồng trỉa tha hồ
Bút tựa cây lắm hoa, hái thu mặc sức
Hoa lại cho hoa 
Phước đà tỏa phước
Tường hoen nham nhở, treo lấp lánh bằng Bác sỹ, Cử nhân
Cửa mục lung lay, đón ngời ngời bước Giáo viên, Khoa Dược
Dù trên núi đá, vẫn xanh biếc dáng tùng
Mặc giữa sình lầy, càng vững vàng thân đước
Khổ đau đã trải, càng say bấy nghĩa, bấy tình
Cay đắng từng qua, mới hiểu bao vinh, bao  nhục!
Kìa trông!
Cầu Vương Mẫu đang đợi đằng xa
Trái Đào Tiên vẫn chờ phía trước
Gắng rộng mở lòng nhân
Lo vun trồng cội đức
Mong phúc cho lộc biếc, lung linh sao Thọ ngời soi
Ước trời phú tuổi cao, đủng đỉnh thang Bành vững bước
Vài chén rượu xuân đón tết, ngất ngây với huynh đệ, nhân thân
Mấy vần tự thọ chia vui, nôm na cùng bạn bầu, quyến thuộc
Ý thiển khô khan kể lể- dù hay dở xin được thứ tha
Lời quê mộc mạc rông dài- nể nghĩa tình mong còn châm chước!
      

                                                                            Nguyễn Gia Khanh

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

Sơn Hầu / Họa : Phương Hà, Hà Ngọc Kim, GM. Nguyễn Đình Diệm, Thy Lệ Trang, Người Nay



SƠN HẦU

Quanh năm trượt núi lại leo đồi
Cái kiếp sơn hầu chỉ thế thôi
Chửa đỏ trôn đành toan bỏ bạn
Vừa no bụng nỡ  vội quăng cồi
Rung cây đã chẳng lo chê nhát
Gặp chuột sao còn sợ mắng hôi
Bắt chước làm người, kia lũ khỉ !
Tề Thiên Đại Thánh trốn đâu rồi?


Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

Ánh Dương Tà / Xướng: Lê Đăng Mành



ÁNH DƯƠNG TÀ

Dẫu rách lành chi cũng một đời
Trầm luân cho đủ cuộc mười mươi
Đà toan bỏ lại con thuyền nát
Vẫn gượng chèo theo ngọn sóng bời
Dặm thế dù đầy cơn huyễn ảo
Lòng ta đã hết mộng xinh tươi
Bâng khuâng đứng ngoái miền cô tịch
Ngóng ánh dương tà sắp cạn vơi.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

Xướng Họa : Bốn Mùa


          Xướng: BỐN MÙA IN DẤU                           Họa: BỐN MÙA LÀ EM

        Em đón mùa xuân trên nhánh mai                  Em là xuân ấm nắng ban mai                          
       Cánh vàng rực rỡ nét trang đài                        Là cánh đào khoe nét mộng đài
          Nắng hồng nhảy nhót trên chồi biếc               Ta chú bướm vàng ngơ ngẩn bóng
        Đàn bướm dập dìu say ngất ngây                  Suốt mùa ấp ủ chút hương ngây

       Em đợi mùa hè trong tiếng ve                        Em là hạ nắng cháy hồnve
      Âm thanh rộn rã giữa tàn me                          Ta mãi gào theo nẫu lối me                               
         Sắc hồng lộng lẫy chùm hoa phượng             Cứ mãi âm thầm núp bóng phượng
          Từng cánh rơi rơi xuống vỉa hè                      Ngân nga chẳng cạn nhớ mong hè

      Em gặp mùa thu với lá vàng                          Em như lãng đãng nét thu vàng
           Bầu trời dìu dịu gió miên man                      Ta gió heo may vội vã mang
          Những tà áo trắng trên đường phố               Sương trắng dăng dăng choàng mộng biếc
      Buổi lễ khai trường trống rộn vang                Hòa êm khúc nhạc mãi ngân vang                      
                                                                                                                                   
          Em nhớ mùa đông giá buốt tràn                   Em là đông nếu nỡ dâng tràn
          Nỗi buồn vô cớ cứ dần lan                           Ta xót xa hoài sắc dạ lan
          Vầng trăng bàng bạc màu sương khói          Mộng hóa thành băng hồn lạnh ngắt
          Và tiếng chuông chùa xa vẳng sang             Lặng chờ nắng rủ bước xuân sang

          Em khắc tình ta trên gốc thông                      Là em tất cả bốn mùa thông
          Dãi dầu mưa nắng chẳng thay lòng              Ấm lạnh buồn vui lại ngập lòng
          Ngàn năm sương gió cây già cỗi                   Cũng bởi vì em là tất cả                         
          Mà trái tim yêu vẫn đỏ hồng.                         Cho trời yêu mãi thắm mây hồng.

          Phương Hà                                                                              Nguyễn Gia Khanh
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang