NỖI BUỒN HÈ ĐẾN
Thêm vài giọt đắng đủ tràn ly
Thuở ấy tình ai ngỡ diệu kỳ
Mộng vỡ cho hồn ngao ngán tủi
Hoa tàn để bướm vội vàng đi
Buồn khi nhạn lảng đường phai bóng
Xót phận bèo trôi tuổi lỡ thì
Mỗi buổi sang hè xao xuyến đợi
Nên dòng kỷ niệm cứ hoài ghi.
Nguyễn Gia Khanh