KHÚC HẠ SẦU
(Lộc lư ngũ bộ)
Bao
giờ bến được gặp thuyền đây
Cánh nhạn năm xưa mãi lạc
bầy
Hạ tủi nên hồng phai sắc
phượng
Trời buồn để tím đẫm màu
mây
Trăng thề mấy lượt tròn
sang khuyết
Rượu đợi bao phen cạn lại
đầy
Giở đọc vần thơ ngày cũ
ấy
Nghe lòng trĩu nặng những
niềm tây
Nỗi nhớ nào khơi vẫn trỗi
đầy
Bao
giờ bến được gặp thuyền đây
Ngùi trông ảnh cũ màu son
nhạt
Chạnh tưởng ai xưa dáng
liễu gầy
Lẻ gối phai hương đành úa
mộng
Đơn cầm lạc phím lại
chùng dây
Đèn chong bóng đổ nhòa
song vắng
Đếm lá vàng rơi với tháng
ngày.
Thu tàn vẫn nuối ngọn heo
may
Biết lấy chi so nỗi nhớ
này
Mấy thuở người còn xa
chốn đó
Bao
giờ bến được gặp thuyền đây
Hàn sương lối cũ vừa
giăng kín
Úa lá đường xưa đã phủ
đầy
Nhóm đỏ lò hương chừng
lạnh lẽo
Cho lòng ấm lại mộng thơ
ngây
Ngóng bước người đi rũ
nét mày
Trông về viễn xứ mắt nhòe
cay
Lao xao ngọn gió lùa cơn
lạnh
Tí tách thời gian gõ nhịp
chầy
Mấy nẻo chim đành quên tổ
ấy
Bao
giờ bến được gặp thuyền đây
Mây giăng tím ngắt trời
liêu tịch
Nỗi nhớ ngàn xa cứ đọa
đày.
Trông mùa phượng nở ngậm
ngùi thay
Ngõ vắng còn đau những
dấu giày
Chuyện cũ hoài khơi vừa
mới tỉnh
Men sầu mãi chuốc chẳng
buồn say
Vương niềm khắc khoải tình
khôn xiết
Gợi giấc tương tư cảnh
khéo bày
Ngóng quãng sông chiều
lòng quặn thắt
Bao
giờ bến được gặp thuyền đây.
Nguyễn
Gia Khanh
Bài
họa: