Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Hai, 30 tháng 10, 2017

Lại Thỏa Say / Xướng: Phạm Kim Lợi


LẠI THỎA SAY

Gió vẫn âm thầm nỗi nhớ mây
Dù mưa nắng chửa tạnh bao ngày…
Cho hồn mộng mãi tràn cơn bấc
Để bóng chiều càng dạt cõi tây
Đã chẳng hề toan đường rẽ lối
Thì đâu dám nghĩ cảnh tan bầy
Mai rày bão tố thôi vần vũ
Giấc nguyệt phong rồi lại thỏa say!

Nguyễn Gia Khanh

 Bai xướng:

Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

Nhớ Ai (TNĐ) / Xướng: Đức Hải



NHỚ AI
(Thuận - nghịch độc)

Về lại chốn xưa bụi bết giày
Ngại ngần chân bước dột lòng thay
Tê buồn nỗi vắng đêm vời nguyệt
Lạnh buốt trời xa nhạn ngóng bầy
Thề lỡ há trao tình gió cuốn
Mộng tàn đành gửi bóng mây bay
Mê hồn dẫu muộn trăng cùng ngắm
Bề bộn dạ ai nhớ buổi này.

Đọc nghịch:

Này buổi nhớ ai dạ bộn bề
Ngắm cùng trăng muộn dẫu hồn mê
Bay mây bóng gửi đành tàn mộng
Cuốn gió tình trao há lỡ thề
Bầy ngóng nhạn xa trời buốt lạnh
Nguyệt vời đêm vắng nỗi buồn tê
Thay lòng dột bước chân ngần ngại
Giày bết bụi xưa chốn lại về.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

Tình Thơ / Xướng: Phạm Duy Lương


TÌNH THƠ
(Ngũ độ thanh)


Tình thơ nối mộng đã bao mùa
Nghĩa cả trao người mặc nắng mưa
Tủi bạn bao lần giông bão cuốn
Ngùi ta mấy lượt gió sương lùa
Lời quê bút vụng nào đâu quản
Gót cỏ gươm cùn lại vẫn đua
Quẳng cuộc trầm luân vùi lãng sóng
Mà xem bả lợi cũng như đùa !


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Sáu, 7 tháng 7, 2017

Chiều Tím / Xướng: Ngân Hà


CHIỀU TÍM
(ngũ độ thanh)

Đốm lửa chiều hoang đã lụi tàn
Nghe hồn nức nở giọt thời gian
Đường xưa bủa lá trôi ào ạt
Nẻo cũ dìu ai bước vội vàng
Ngẫm cảnh hoàng hôn mà mộng úa
Cho người lữ thứ chợt lòng tan
Sầu dâng tím cả màu trăng muộn
Lệ nhớ bờ mi bỗng rỏ tràn.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 1 tháng 7, 2017

Nhớ Thu Xưa / Xướng: Liêu Đình Tự


NHỚ THU XƯA

Ta tìm nhặt những lá vàng rơi
Kiếm dấu thu xưa của một thời
Khóe mắt còn vương cay giọt lệ
Bờ vai vẫn đợi ấm làn hơi
Mùa hoa thuở ấy say mê quá
Gấc mộng ngày nao đẹp tuyệt vời
Cánh nhạn trời xa chừ đã khuất
Trang lòng giở lại...nhớ khôn vơi !


Nguyễn Gia Khanh


Bài xướng:

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

Lỡ Mộng / Xướng: Ngân Hà



LỠ MỘNG
(Ngũ độ thanh)

Đã dở dang rồi mộng kiếp trai
Người đi, kẻ lại thức canh dài
Dù chưa đặng mấy mùa hoan lạc
Cũng chẳng mong gì cuộc thái lai
Mãi tủi buồn khi nhìn phượng thắm
Càng đau xót buổi ngắm chiều phai
Trần Châu chửa trọn thôi đành lỡ
Giấc huyễn ngày xưa gửi dạ đài.



Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2017

Thơ Lòng / Xướng: Lê Ngọc Kiên



THƠ LÒNG

Dắt díu nhau qua mấy nhịp cầu

Thơ lòng viết tặng chửa tròn câu

Trăng hoa một thuở khơi vàng mộng
Sóng gió vài phen nhuộm trắng đầu
Vẫn ước Trần Châu tình thắm mãi
Càng mong Tần Tấn nghĩa bền lâu
Trăm năm chẳng thẹn lời son sắt
Bỏ lại sau lưng những tủi sầu.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

Ung Dung / Xướng: Huy Vụ


UNG DUNG

Cuộc thế đà hay lắm chuyển vần
Nhân tình khó định giả cùng chân
Mùi men huyễn mộng say bao thuở
Miếng bả hư danh tỉnh bấy lần
Mặc kẻ còn chen mình giữa chợ
Thây chiều đã giục bóng ngoài sân
Ung dung phá cửa vời phong nguyệt
Ngắm nẻo vô thường, mấy cách tân?

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

Chiều Lặng / Xướng: Lý Đức Quỳnh


CHIỀU LẶNG

Thuở ấy ai đà lặng bước đi
Niềm xưa biết có vấn vương gì
Xuân vừa rụng cả mùa hoa úa
Hạ đã tràn đầy ánh nhật huy
Chốn cũ thuyền neo triền cổ độ
Đường xa kẻ ruổi mộng tân kỳ
Nhìn mây chuyển mấy chiều tan hợp
Chợt thấy cơn sầu đẫm ướt mi.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

Hạ Mong (Thuận-Nghịch độc) / Họa: Hải Rừng, Phạm Kim Lợi, Phan Tự Trí, Lý Đức Quỳnh, Thy Lệ Trang, Trần Lệ Khánh


HẠ MONG
(Thuận-Nghịch độc)

Đưa thuyền buổi ấy bến hoài xa
Ngóng lại chiều sương nhuốm lệ nhòa
Mùa gợi mộng xinh hoa với bướm
Nguyệt lồng song lẻ bóng cùng ta
Thưa dần bạn cũ trường xơ xác
Vắng mãi người xưa dáng lượt là
Đùa cợt nỡ chi hờn hỡi bậu
Chưa về hạ tủi giọt lòng sa.

Đọc nghịch:

Sa lòng giọt tủi hạ về chưa?
Bậu hỡi hờn chi nỡ cợt đùa
Là lượt dáng xưa người mãi vắng
Xác xơ trường cũ bạn dần thưa
Ta cùng bóng lẻ song lồng nguyệt
Bướm với hoa xinh mộng gợi mùa
Nhòa lệ nhuốm sương chiều lại ngóng
Xa hoài bến ấy buổi thuyền đưa.
                   
Nguyễn Gia Khanh

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

Khúc Hạ Sầu / Họa: Sông Thu, Phan Tự Trí, Phạm Duy Lương, Lý Đức Quỳnh,Cao Bồi Già, Như Thu, Thy Lệ Trang, Thục Nguyên, Minh Thúy, Trần Lệ Khánh, Thanh Hòa



KHÚC HẠ SẦU
(Lộc lư ngũ bộ)

Bao giờ bến được gặp thuyền đây
Cánh nhạn năm xưa mãi lạc bầy
Hạ tủi nên hồng phai sắc phượng
Trời buồn để tím đẫm màu mây
Trăng thề mấy lượt tròn sang khuyết
Rượu đợi bao phen cạn lại đầy
Giở đọc vần thơ ngày cũ ấy
Nghe lòng trĩu nặng những niềm tây

Nỗi nhớ nào khơi vẫn trỗi đầy
Bao giờ bến được gặp thuyền đây
Ngùi trông ảnh cũ màu son nhạt
Chạnh tưởng ai xưa dáng liễu gầy
Lẻ gối phai hương đành úa mộng
Đơn cầm lạc phím lại chùng dây
Đèn chong bóng đổ nhòa song vắng
Đếm lá vàng rơi với tháng ngày.

Thu tàn vẫn nuối ngọn heo may
Biết lấy chi so nỗi nhớ này
Mấy thuở người còn xa chốn đó
Bao giờ bến được gặp thuyền đây
Hàn sương lối cũ vừa giăng kín
Úa lá đường xưa đã phủ đầy
Nhóm đỏ lò hương chừng lạnh lẽo
Cho lòng ấm lại mộng thơ ngây

Ngóng bước người đi rũ nét mày
Trông về viễn xứ mắt nhòe cay
Lao xao ngọn gió lùa cơn lạnh
Tí tách thời gian gõ nhịp chầy
Mấy nẻo chim đành quên tổ ấy
Bao giờ bến được gặp thuyền đây
Mây giăng tím ngắt trời liêu tịch
Nỗi nhớ ngàn xa cứ đọa đày.

Trông mùa phượng nở ngậm ngùi thay
Ngõ vắng còn đau những dấu giày
Chuyện cũ hoài khơi vừa mới tỉnh
Men sầu mãi chuốc chẳng buồn say
Vương niềm khắc khoải tình khôn xiết
Gợi giấc tương tư cảnh khéo bày
Ngóng quãng sông chiều lòng quặn thắt
Bao giờ bến được gặp thuyền đây.

Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:

Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

Hè Thương / Xướng: Minh Huy


HÈ THƯƠNG

Nhớ thuở xa người mắt đỏ hoe
Khi nao gặp lại nữa ơi hè !
Giao mùa phượng đã khoe sân nắng
Thả mái thuyền hoài bỏ bến quê
Nhạn lảng bao lần tin chẳng đến
Sen phai mấy lượt bạn chưa về
Đầy trang nhật ký dòng lưu niệm
Nhói mãi tim sầu cuộc ái mê.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017

Thơ vui:Bạc Đời / Họa: Nhiều tác giả



BẠC ĐỜI

Thương mình thi sỹ, khổ chao ôi!
Bạc thiếu mà dư món…bạc đời
Có  bữa sờ bâu  cười  thật  đã
Không tiền đến chợ ngắm chơi thôi
Toan tìm mảnh áo mang vừa được
Định đổi chồng thơ gạn chẳng rồi
Chặc lưỡi đừng leo ngôi Chúa Chổm
Nên đành nước bọt nuốt cho trôi.

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:

Như Thị, Lý Đức Quỳnh, Huy Phương, Phan Tự Trí, Cao Bồi Già, Phạm Duy Lương, Phạm Kim Lợi, Trần Lệ Khánh, Như Thu, Sông Thu, Minh Thúy, Trần Như Tùng, Thanh Hòa, Thy Lệ Trang, Liêu Đình Tự

Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

Bát Tính Liên Hoa / Xướng: Phạm Kim lợi


BÁT TÍNH LIÊN HOA(*)

Kiên nhẫn muôn loài chỉ nhất sen
Trừng thanh để dạ ngát hương thiền
Viên dung tọa cảnh ngời trong trắng
Bất nhiễm cư  trần chẳng úa đen
Hành trực lòng buông sinh dáng thẳng
Ngẫu không ý xả diệt tâm hèn
Thanh lương rưới mát lành cho hạ
Bồng thực nhân cùng quả hiển nhiên.

Nguyễn Gia Khanh

(*) Tám đặc tính của hoa sen:

1.Kiên Nhẫn: hoa sen là loại túc căn thảo, tức một loại có nẩy mầm từ rễ củ của năm trước.
2.Trừng thanh: Trừng thanh là lóng trong, chỗ nào có hoa sen mọc, thì chỗ đó nước không bao giờ đục.
3.Viên Dung: Đức tánh nầy, đặc biệt chỉ có hoa sen mới có. Vì hoa sen có những cánh hoa bao bọc gương sen tròn trịa
4.Bất nhiễm: : Hoa sen dù mọc lên từ bùn nhơ, nhưng tính chất của nó vẫn không mang mùi hôi của bùn
5.Hành trực: Hành trực là chỉ cho thân ngay thẳng. Không có loài hoa nào mọc lên mà có thân hình (cọng sen) ngay thẳng như hoa sen
6.Ngẩu không: Hoa sen tuy thân ngay thẳng, nhưng trong ruột thì trống rỗng, đây là tâm hỷ xả.
7.Thanh Lương: Thông thường các loài hoa thi nhau đua nở vào mùa Xuân, khác hơn các loài hoa khác, hoa sen lại nở vào mùa Hạ, Giữa mùa hè oi ả nóng bức, nhưng hoa sen vẫn bất chấp sự nóng bức đó mà vẫn vươn mình mọc lên, rưới mát tâm hồn.
8. Bồng thực: Các loài hoa khác, khi bông tàn mới kết nụ thành trái và có hột. Ngược lại, hoa sen thì không như thế. Hoa sen nở ra thì đã có gương có hột sẵn rồi. Đó là nhân quả đồng thời.


 Bài xướng:

Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

Chờ Ai / Xướng: Liêu Đình Tự


CHỜ AI
(Thuận-Nghịch độc)

Mờ xa bóng nhạn khuất mây trời
Ngóng lại hồn sầu lệ mấy vơi
Thơ huyễn dỗ lòng đành bút động
Mộng hoang theo bước nỡ chân rời
Thờ ơ gối lạnh sương hoài rụng
Rũ ủ đêm tàn lá mãi rơi
Tơ Nguyệt hỡi tình duyên đặng chửa?
Chờ ai để nhớ vấn vương đời.

Đọc nghịch:

Đời vương vấn nhớ để ai chờ
Chửa đặng duyên tình hỡi Nguyệt Tơ
Rơi mãi lá tàn đêm ủ rũ
Rụng hoài sương lạnh gối ơ thờ
Rời chân nỡ bước theo hoang mộng
Động bút đành lòng dỗ huyễn thơ
Vơi mấy lệ sầu hồn lại ngóng
Trời mây khuất nhạn bóng xa mờ.


Nguyễn Gia Khanh

Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

Nhớ Sắc Phượng Xưa / Xướng: Liên Nguyễn



NHỚ SẮC PHƯỢNG XƯA

Tìm về dĩ vãng lệ thầm chan
Lối cũ còn đây, mộng đã tàn
Ngõ vắng lưa thưa bờ liễu rối
Trời xa rũ rượi cánh chim ngàn
Sương rơi ngỡ giọt lòng vương vấn
Gió rít như lời dạ thở than
Nhặt nhánh hoa xưa hồn thổn thức
Bâng khuâng sắc phượng...nhớ vô vàn !

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng :

Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

Có Một Nỗi Đau / Họa: Nhiều Tác Giả

Lời tác giả: Theo Báo Mới : Có 1 bà cụ 79 tuổi phải một mình nuôi 6 người con ngây dại, với mong ước có một bữa ăn no rồi cùng uống thuốc độc tự vẫn ! Ông cụ khi chết còn dặn bà :ông đã để giành một số thuốc ngủ mà mỗi lần đi khám bệnh bệnh viện đã cấp, khi nào bà yếu không thể nuôi các con nữa thì cho chúng uống !

Xướng họa :
Nguyễn Gia Khanh / Sông Thu, Phạm Kim Lợi, Như Thu, Trần Lệ Khánh, Lý Đức Quỳnh, Thy Lệ Trang,Hạ Thái, Cao Bồi Già, Trần Như Tùng, Phạm Duy Lương,
Minh Thúy, Phan Tự Trí, Nguyễn Văn Lan


CÓ MỘT NỖI ĐAU
(Thủ vĩ ngâm)

Có nỗi đau nào sánh thế không ?
Sinh ra tám đứa, sáu người khùng
Dây thừng mẹ trói chân con dại
Thuốc ngủ cha dành kiếp chó xong
Xót cảnh thê lương đè phận hẩm
Thương đời nghiệt ngã giáng lưng còng
Than ôi ! thử hỏi trong nhân loại
Có nỗi đau nào sánh thế không ?

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa :

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

Nàng Bân Chắc Trốn / Xướng: CBG



NÀNG BÂN CHẮC TRỐN?

Nắng tựa hè sang, mấy bữa rày
Nàng Bân chắc cũng đã xa bay !
Cho xoan héo quắt rơi theo gió
Để tớ đau nhừ ngóng với mây
Ngó đến trời trưa thêm phát dại
Trông vào đệm ấm nữa sinh ngây
May sao Khí tượng loan tin: Rét!
Sướng thật, đêm này chắc ngủ say.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

Hoàng Hôn / Họa: Nhiều Thi Hữu




Xướng họa:
Nguyễn Gia Khanh / Phan Tự Trí, Hải Rừng, Sông Thu, Như Thu, Lý Đức Quỳnh, Phạm Kim Lợi, Minh Thúy, Như Thị, Thanh Hòa, Trần Như Tùng, Kim Oanh, Nguyễn Văn Lan, Cao Bồi Già, Minh Huy, Thy Lệ Trang, Phạm Kim Tiệm, Uyên Du


Bài xướng:

HOÀNG HÔN

Bất chợt hoàng hôn rực ráng chiều
Loang trời vàng vọt sắc cô liêu
Màn sương xuống phủ vầng mây tím
Vạt nắng về giăng dải lụa điều
Chạnh bóng tà dương chờ tắt lịm
Thương đời lữ thứ bước nghiêng xiêu
Ngày đang ngắc ngoải dìu đêm đến
Để nhuốm hồn hoang nỗi nhớ nhiều…!

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Xuân Ơi ! / Xướng: Liêu Đình Tự



XUÂN ƠI!
(Bát vĩ đồng vận)

Thềm khuya một bóng với trăng lồng
Lã chã sương dầm buốt khoảng không
Thiếu phụ vương tình xao xuyến mộng
Hàn khuê đối cảnh ngẩn ngơ lòng
Người đi biển cả bao chèo chống
Kẻ ở canh trường bấy nhớ mong
Đếm nỗi chia xa bằng tuổi “Bống”
Xuân ơi! đã nhạt sắc môi hồng.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang