GIẤC MỘNG BUỒN
(2 Giao cổ đối)
Huyễn mộng xưa dù biết chẳng lâu
Mùa xuân lại đến bỗng thêm sầu
Trăng nhòa lối nhỏ bao lần vỡ
Bấy lượt mong người ruổi ngõ sâu
Lạc giữa trời đêm hồn trống trải
Màu sương lạnh lẽo bủa trên đầu
Ta ngồi ngẫm cảnh bên thềm vắng
Bởi xót manh tình đã vụng khâu.
Nguyễn Gia Khanh
***
BÀI XƯỚNG :