Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

THÂM ÂN


THÂM ÂN

Ngẫm lòng đã thẹn nghĩa thần hôn
Chín chữ thâm ân cứ dập dồn
Năm tháng nào phai tình mẫu tử
Nắng mưa dẫu tủi cảnh gia môn
Thân cò mẹ trải bao cay đắng
Bước mộng con mơ luống mỏi chồn
Đi suốt cuộc đời chưa trả đặng
Ơn này mãi sánh với càn khôn.

Nguyễn gia Khanh

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

CỨ NGỠ NGƯỜI VỀ


CỨ NGỠ NGƯỜI VỀ!

Có một dáng hình đọng mắt ai
Từng đêm hóa lệ rỏ canh dài
Lần trang thư úa khơi niềm cũ
Ghép mảnh gương tàn kiếm vóc phai
Nhân ảnh lạnh lùng hương ngọc thể
Bóng trăng hời hợt dấu sen hài
Trong mơ thoảng tiếng lòng đang gọi
Cứ ngỡ người về động giấc mai.

Nguyễn Gia Khanh


Bài họa:

ĐỪNG KHÓC

Lầu yêu đã đổ biết hờn ai
Đừng khóc thâm u tiếng thở dài
Phiến mộng thả xuôi dòng khứ lặng
Nhành buồn treo ngược đóa hồng phai
Phòng khuya mắt thức đau tình tóc
Phố lạnh gót khua nhọc dấu hài 
Ngày nhé, dùm ta nguôi ký ức
Ru lòng tĩnh tại những hôm mai
                                
                                          PyNhi



Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

TỪ HẢI



TỪ HẢI

Anh hùng vẫn gục bởi hồng nhan
Từ Hải gương xưa huyết lệ tràn
Thưởng lộc- lỡ tin trò dụ hảo
Giải binh- đành mắc chước chiêu an
Năm năm lừng tiếng gươm vùng vẫy
Một phút trơ thây cuộc tã tàn
Trí dũng chẳng tày bao quỷ kế
Thẹn này ai nữa ? hỡi nhân gian !

Nguyễn Gia Khanh

Các bài họa:

1.NỖI LÒNG THÚY KIỀU
 
 ( Khi gặp lại Kim Trọng)

Xót mình tiều tụy mảnh dung nhan 
Gặp lại người xưa, lệ ứa tràn 
Nửa kiếp xác thân bao dày dạn 
Trọn đời tâm trạng khó bình an
Mơ chi chắp nối dây tình lỡ 
Chẳng ước hồi sinh phận nhụy tàn 
Đã một chữ trinh không giữ được  
Mong gì hạnh phúc ở trần gian !
                                Phương Hà 
                              TP Hồ Chí Minh

2.NÀNG KIỀU


Liễu hờn ghen mãi bởi dung nhan
Thằng bán tơ kia uất hận tràn
Khung cửi rụng rời kêu đất thảm
Thân mình ngã giá cứu nhà an
Mười lăm năm khổ vùi hoa nát
Một buổi tiệc vui đổi phận tàn
Kiều nữ trời gieo ôi số kiếp
Duyên tình hiếu nghĩa chuyện trần gian.

Ngọc Tình
Tây Ninh

3.TỪ HẢI

Khuynh thành cũng tại đắm dung nhan
Bó giáp trung quân nhuộm máu tràn
Nghe kế phu nhân – lầm ổn định
Mắc mưu thuyết khách tưởng bình an
Gươm tra vỏ- bóng kiêu binh lụi
Ngựa tháo yên – khói cuộc chiến tàn
Thể phách trơ trơ vì nuốt hận
Bao người thác vậy ở trần gian …?

                                        Lãm Nguyệt Hiên



4.LẠM BÀN

Đáng giá gì đâu một chút nhan !?
Mà đem xương máu rải phơi tràn
Tây Thi cống nạp đâu ngưng chiến
Võ Hậu đoạt quyền có được an
Rọi cổ giai nhân thường sớm tắt
Soi kim đức hạnh vẫn lâu tàn
Kiều nhi tình hiếu nghe thương cảm
Chỉ để ngậm ngùi với thế gian…


Hữu Hảo






Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

NHỚ


NHỚ !

Mỗi độ hè qua lại nhớ trường
Xác ve, màu phượng, dáng người thương
Kẻ say sưa mộng đời nhung gấm
Ta  ngán ngao lòng kiếp gió sương
Lưu bút ngày xưa nhàu mấy lượt
Tri âm thuở ấy dạt bao phương
Ân tình đã biết là mưa nắng
Thì trách hờn chi một lẽ thường !

Nguyễn Gia Khanh

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

ƠN THẦY


ƠN THẦY
(Họa thơ Py Nhi)

Dẫu có đổi thay cả đất trời
“Ơn Thầy” ! hai tiếng mãi trong tôi
Bao năm bút gác tình còn đọng
Mấy độ phượng tàn mộng chẳng thôi
Mái tóc pha sương bay dưới nắng
Đàn chim sải cánh lộng ngang trời
Đò ngang lần lượt khách rời bến
Biết có còn ai nhớ nghĩa đời ?

Nguyễn Gia Khanh

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

THƯƠNG AI

image


THƯƠNG AI
(Thuận-nghịch độc)

Mây ngàn tím nhớ bỗng rồi quên
Lẻ gối ôm lòng thẹn tủi thêm
Cay đắng giọt sầu chan mộng điệp
Nát tan chiều lạnh thấm tim em
Mai sương ngỡ lệ dòng hoen úa
Lụa áo dường hoa cánh rũ mềm
Phai nhạt bóng xưa người lại ngóng
Ai thương để  trọn thức tàn đêm

Đọc ngược:

Đêm tàn thức trọn để thương ai
Ngóng lại người xưa bóng nhạt phai
Mềm rũ cánh hoa dường áo lụa
Úa hoen dòng lệ ngỡ sương mai
Em tim thấm lạnh chiều tan nát
Điệp mộng chan sầu giọt đắng cay
Thêm tủi thẹn lòng ôm gối lẻ
Quên rồi bỗng nhớ tím ngàn mây.

Nguyễn Gia Khanh



Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

NGÓNG CỐ NHÂN



NGÓNG CỐ NHÂN
( Thơ họa)

Dẫu biết tường đông đã kín cài
Mà lòng mãi tưởng bóng hình ai
Thơ suông rượu nhạt càng thêm quạnh
Đường vắng hương thừa cũng đã phai
Đau nhẽ nhân tình say mộng điệp
Buồn thay phận liễu đẫm sương mai
Chiều nay có kẻ rưng rưng ngóng
Lối cũ bâng khuâng đếm dấu hài.

Nguyễn Gia Khanh



 Bài xướng:

PHẬN HỒNG NHAN


Tóc rối, gương hoen, lược biếng cài,         
Phòng đơn gối lẻ cợt cười ai.
Rượu đong mấy chén chưa ngây ngất      
Phấn giặm bao lần vẫn nhạt phai.     
Mưa gội cho thêm buồn vóc liễu,
Sương rơi chi để lạnh hồn mai!
Trăm say không ấm lòng cô quạnh,            
Lạnh thỏi son môi, lạnh gót hài!

Kha Tiệm Ly

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

Thơ họa

 
GỬI BẠN THƠ
(Ngũ độ thanh)

Ngẫm gửi đôi vần đến bạn thơ
Mà hay “Ngũ độ…” khó khôn ngờ
Duyên thầy chắc hẳn nào tham mộng
Nghiệp bút âu là chẳng nỡ mơ
Suốt buổi thầm so lời…ẫm ợ
Tàn đêm lặng kiếm chữ…ơ hờ
Vui cười chợt viết tròn câu bảy
Mắt dụi trông chừng đã đỏ lơ.

Bài xướng:

LẲNG LƠ
(Ngũ độ thanh)

Bỗng lại vương lòng bởi kháh thơ
Đường thi xướng họa giỏ không ngờ
Câu từ sáng sủa tình êm dịu
Ý tưởng cao vời nghĩa mộng mơ
Trot lỡ trần gian vùi phận hẩm
Đành thôi cõi ảo đón duyên hờ
Thương người thục nữ còn tươi trẻ
Mãi chịu bên đời tiếng lẳng lơ.


Văn Nam

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

TIÊN ĐỘNG


TIÊN ĐỘNG
(Thuận, nghịch độc-thủ vĩ ngâm)

Tiên động ngỡ đây chốn ảo mờ
Ngẩn ngơ ai đó đứng trơ trơ
Hoen sương giọt ngậm trăng thờ thẫn
Biếc liễu bờ chen suối lững lờ
Thuyền đậu bến chơi quan khách lụy
Bướm đùa hoa cợt gió mây mơ
Nguyên trinh cõi mộng cơn lòng trỗi
Tiên động ngỡ đây chốn ảo mờ.

Đọc nghịch:

Mờ ảo chốn đây ngỡ động tiên
Trỗi lòng cơn mộng cõi trinh nguyên
Mơ mây gió cợt hoa đùa bướm
Lụy khách quan chơi bến đậu thuyền
Lờ lững suối chen bờ liễu biếc
Thẫn thờ trăng ngậm giọt sương hoen
Trơ trơ đứng đó ai ngơ ngẩn
Mờ ảo chốn đây ngỡ động tiên.

Nguyễn Gia Khanh


Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

MƯA THU

Chùm ảnh động về mùa thu đẹp lung linh

MƯA THU

Mưa thu sùi sụt dưới vòm cây
Mưa dột lòng hoa rĩ cánh gầy
Mưa trút chiều hoang tràn lệ nhớ
Mưa hoa rượu tủi chuốc đêm say
Mưa từ mắt biếc trôi mơ thắm
Mưa ở tim yêu vỡ mộng đầy
Mưa ngớt cho trời xưa sáng lại
Mưa buồn chi để tím ngàn mây.


Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

THU VÀNG 
Thu nồng hương cúc gió vờn cây
Thu ngắm suối trong bóng liễu gầy
Thu nhuộm đỏ chờ bên bến vắng
Thu về tím đợi lúc tình say
Thu dìu sương đậu trên vai mỏng
Thu nhớ nắng vương dưới lá đầy 
Thu gợn sóng êm soi nước biếc
Thu vàng dào dạt khắp trời mây.

Ngọc Tình

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

NHỚ MẸ



NHỚ MẸ!

Nửa đời sương nhuốm tóc xanh
Rưng rưng gọi Mẹ! bỗng thành ngây thơ
Lần tìm bóng mẹ trong mơ
Liêu xiêu thân hạc, gầy gò vóc mai
Nỗi nhà xưa nặng oằn vai
Chợ xa, đồng vắng giêng hai nhọc nhằn
Ấm nồng mái rạ phên ngăn
Cho con giấc mộng thiên thần say sưa
Thân cò lặn lội sớm trưa
Giọt mồ hôi mẹ thấm chua vại cà!
Lòng riêng, riêng những xót xa
Dành con tiếng hát, bài ca làm người
Con đi bao chốn,bao nơi
Vẫn mơ được thấy nụ cười dăn deo!
Chiều nghe tiếng hát quê nghèo
Buồn tênh như tiếng vạc gieo giữa trời:
“...Mồ côi tội lắm ai ơi!
Đói cơm lỡ bước, biết người nào lo…”
Bến xưa đã vắng con đò
Xót xa gọi Mẹ! xát vò tâm can
Chợt trông thỏ lặn non ngàn
Gối nghiêng lắng giọt lệ tràn bâng khuâng
Mẹ ơi ! người mãi là trăng!
Trong con không tắt một vầng tinh khôi!

Nguyễn Gia Khanh


Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang