NGÓNG CỐ NHÂN
( Thơ họa)
Dẫu biết tường
đông đã kín cài
Mà lòng mãi tưởng
bóng hình ai
Thơ suông rượu
nhạt càng thêm quạnh
Đường vắng hương
thừa cũng đã phai
Đau nhẽ nhân tình
say mộng điệp
Buồn thay phận
liễu đẫm sương mai
Chiều nay có kẻ
rưng rưng ngóng
Lối cũ bâng khuâng
đếm dấu hài.
Nguyễn Gia Khanh
Nguyễn Gia Khanh
PHẬN HỒNG NHAN
Tóc rối, gương
hoen, lược biếng cài,
Phòng đơn gối lẻ
cợt cười ai.
Rượu đong mấy chén
chưa ngây ngất
Phấn giặm bao lần
vẫn nhạt phai.
Mưa gội cho thêm
buồn vóc liễu,
Sương rơi chi để
lạnh hồn mai!
Trăm say không ấm
lòng cô quạnh,
Lạnh thỏi son môi,
lạnh gót hài!
Kha Tiệm Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !