Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

CÂY QUÂN TỬ




CÂY “QUÂN TỬ”

Cũng tán sum suê khéo giỡn đời
Hổ danh “Quân tử” chậu ngồi phơi
Nên thân há chẳng nhờ tay uốn
Được thế nào không cậy kẻ vời
Mưa nắng vài phen soi bóng thử
Phong trần nửa gánh ghé vai chơi
Xin làm dáng bách tùng vươn thẳng
Ngạo nghễ mà reo với gió trời.

Nguyễn Gia Khanh

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

ĐÔNG SANG



ĐÔNG SANG
(Thuận- nghịch độc)

Bời bời nỗi nhớ vấn vương thơ
Buốt giá chiều đông cảnh xác xơ
Tơi tả bấc lùa thềm rụng cúc
Ngả nghiêng cành rũ liễu chen bờ
Vời xa bóng nhạn theo hoang mộng
Quá xót tim sầu gửi huyễn mơ
Rơi mãi lá vàng thu lại gợi
Phơi sương gió lạnh bước ai chờ.

Đọc ngược:

Chờ ai bước lạnh gió sương phơi
Gợi lại thu vàng lá mãi rơi
Mơ huyễn gửi sầu tim xót quá
Mộng hoang theo nhạn bóng xa vời
Bờ chen liễu rũ cành nghiêng ngả
Cúc rụng thềm lùa bấc tả tơi
Xơ xác cảnh đông chiều giá buốt
Thơ vương vấn nhớ nỗi bời bời.

Nguyễn Gia Khanh

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

TIỄN THU



TIỄN THU

Ta tiễn em về, thôi nhé thu !
Đầy vơi chắc cũng đủ vui sầu
Đã nghe hun hút từng cơn bấc
Chợt nhớ sụt sùi những giọt ngâu
Chén cúc còn say men khát vọng
Vần thơ vẫn ấm chữ mong cầu
Ai về chắn lối mùa đông đến
Liệm hết phai tàn để có nhau.

Nguyễn Gia Khanh

GIỌT NẮNG CHIỀU



GIỌT NẮNG CHIỀU
(Liên hoàn)

                  1.   
Thánh thót bên chiều giọt nắng rơi
Lao xao gió gọi ngỡ ai cười
Đàn buông khoan nhặt cơn sầu trỗi
Lá rụng hao gầy sắc úa phơi
Dẫm nát đường xưa tìm mộng điệp
Chuốc say đêm vắng ủ men đời
Canh tàn tóc đã chan sương trắng 
Mà nỗi u hoài vẫn chửa vơi.

                2.
Chửa vơi gió bụi cuốn đường xa
Eo óc cô thôn tiếng gáy gà
Thương kẻ trót say canh bạc lụi
Chạnh lòng còn tiếc bước xuân qua
Dẫu cơn huyễn mộng chưa phai thắm
Mà bóng dương huy đã xế tà
Chợt thấy hoàng hôn đầy lối cũ
Tang bồng đành mỏi bước phong ba.


                   3.
Phong ba mờ mịt dặm đường dài
Gánh nợ nhân tình luống nặng vai
Tỉnh giấc Nam Kha còn xót mãi
Ngẫm câu Lâm Phủ cứ đau hoài
Dù thôi dan díu sòng đời huyễn
Cũng đã tan tành mộng kiếp trai
Gửi cánh tàn phai về dĩ vãng
Tin rằng khổ tận đến cam lai.

                            4.
 Cam lai ngào ngạt thật khôn lường
 Thềm lạnh mơ hoài sắc nắng vương
 Để ấm lòng xưa bao mộng thắm 
 Và vơi lệ xót những đêm trường
 Nước non ngàn dặm còn in bước
 Ân nghĩa muôn đời nguyện khắc xương 
 Dẫu bóng hoàng hôn đà bảng lảng
 Vẫn vui tiếng kệ nhịp chơn thường.
                 
                   5.
Chơn thường hoằng pháp rọi nhân gian
Như đóa vàng sen chẳng úa tàn
Tỏa ánh từ bi đầy bác ái
Gieo mùa sum họp hết ly tan
Nhân tình mặn nhạt phen trôi nổi
Thế sự đầy vơi cuộc luận bàn
Rũ hết phong trần khi tắt nắng
Ngậm ngùi nhớ lại thuở lầm than.

Nguyễn Gia Khanh


Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

THƯƠNG LẮM QUÊ ƠI




THƯƠNG LẮM QUÊ ƠI !

Khúc ruột Miền Trung lại quặn đau
Bão chồng lên bão nối đuôi nhau
Xóm thôn tan tác nhà không mái
Trời đất mênh mang nước một màu
Trải cuộc trầm luân ngời đạo nghĩa
Qua cơn bĩ thái rõ vàng thau
Gửi dòng lệ xót trôi theo lũ
Thương lắm quê ơi ! bạc cả đầu.

Nguyễn Gia Khanh



Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

THU TÀN (Họa)




THU TÀN

Thu tàn có phải lá thôi rơi
Thấp thoáng chiều nay én liệng trời
Nhạn lảng ngàn non ngâu vắng mãi
Người đi dặm khách bóng xa vời
Lần trang thơ cũ tình dường thắm
Chuốc chén men sầu mộng chửa vơi
Vẫn biết thu đi thu lại đến
Mà câu tiễn biệt chẳng nên lời.

Nguyễn Gia Khanh

Bài xướng:

THU TÀN

Lá đã vội vàng lả tả rơi
Sương gieo bang bạc phía chân trời
Màu tươi bạch cúc khoe còn dở
Rượu ngọt hoàng hoa cạn nửa vời
Dàn én nghiêng chao đùa nắng nhạt
Cánh buồm nhẹ lướt kịp chiều vơi
Hằng Nga mây cợt khi mờ tỏ
Tâm sự tàn thu khắc khoải lời.


Lê Quốc Thọ

Thứ Sáu, 11 tháng 10, 2013

DỊU MÁT THU YÊU


tumblr-msplh91Upe1rig7vyo1-500-6376-1379



DỊU MÁT THU YÊU
(Thuận nghịch độc)


Chầy canh ngóng nhạn bóng mờ sương
Dịu mát mùa thu lá ngập đường
Mây lẫn sóng xanh trời lộng gió
Nguyệt lồng hoa thắm mộng tràn hương
Đầy vơi lệ nhớ vương đêm trắng
Tỏa ngát tình say ửng má hường
Ngây ngất để lòng trao khúc nhạc
Ngày xa mặc nhé ! mãi yêu thương.

Đọc nghịch:

Thương yêu mãi nhé ! mặc xa ngày
Nhạc khúc trao lòng để ngất ngây
Hường má ửng say tình ngát tỏa
Trắng đêm vương nhớ lệ vơi đầy
Hương tràn mộng thắm hoa lồng nguyệt
Gió lộng trời xanh sóng lẫn mây
Đường ngập lá thu mùa mát dịu
Sương mờ bóng nhạn ngóng canh chầy.

Nguyễn Gia Khanh

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

THU PHAI

leaves-7657-1379065078.gif


THU PHAI


Chiều trôi, nắng nhạt sắc trong lành
Nhạn lảng, chân trời hết thắm xanh
Lối cũ sương rơi người lặng bóng
Thềm xưa rêu phủ cửa buông mành
Nghẹn ngào vắng tiếng câu thơ ấm
Xơ xác nao lòng ngọn gió hanh
Thu đã dần phai tàn cõi mộng
Mà ai vẫn mải bước liêu hành.

Nguyễn Gia Khanh




Bài họa:


THU SANG


Thu sang cúc nở tỏa hương lành
Suối nhạc êm đềm nước biếc xanh
Ấm áp tình xưa chim nhớ tổ
Dạt dào nghĩa cũ bóng thương mành
Âm thầm mòn mỏi chờ hoa thắm
Lặng lẽ hao gầy đợi nắng hanh
Sâu thẳm vùi tim che kỷ niệm
Tâm hồn nhỏ lệ lúc song hành.

TN 10-10-2013
Ngọc Tình

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013


TIỄN BIỆT VỊ TƯỚNG CỦA NHÂN DÂN

Trời thu u ám trắng vành khăn
Tiễn biệt người anh của vạn quân
Tài lược dụng binh ngời tiếng võ
Nhẫn nhường xây nghiệp rạng danh văn
Nhân tâm hai cội luôn dào dạt
Đức trí đôi cành thảy vẹn toàn
Muôn triệu con tim òa nhịp đập
Hướng về vị tướng của lòng dân ! 

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

GIẤC HOÀNG LƯƠNG



GIẤC HOÀNG LƯƠNG
(họa bài ‘CHIÊM BAO” )

Tìm đôi mắt ấy giữa ngàn sao
Đốt cháy hồn ai một thuở nào
Cứ tưởng hương xưa còn đọng lại
Đâu ngờ tình cũ đã trôi mau
Người đi vạn dặm say cơn mộng
Ta ở năm canh nặng khối sầu
Biền biệt trời xa đành lẻ bạn
Câu thề đã thẹn với đêm thâu

Câu thề đã thẹn với đêm thâu
Héo hắt con tim bởi mộng đầu
Ân ái dù không như quả ngọt
Lòng người há dễ tựa sông sâu
Đừng thêm mong ngóng, thêm da diết
Để bớt đau thương, bớt nghẹn ngào
Nửa giấc hoàng lương vừa chợt tỉnh
Đường đời ngoảnh lại chẳng còn bao.

Nguyễn gia Khanh

NHỚ MẸ



 NHỚ MẸ!
(Họa thơ Phương Hà)

Vu Lan  nhớ mẹ ,lệ trào tuôn
Đã mấy mùa ngâu thấm giọt buồn
Di ảnh người xưa màu đã nhạt
Nhành hoa thuở ấy ngực còn vương
Âm dương dẫu biết đà ly biệt
Hình bóng còn lưu mãi nhớ thương
Khó níu trời tây vầng nhật lạc
Nên chiều hiu hắt cũng dần buông.

Nguyễn Gia Khanh

HỒNG THẮM VU LAN


HỒNG THĂM VU LAN


Trời tây đau đáu vọng hiền thân

Hồng thắm đưa hương nụ trắng ngần
Thu đến bâng khuâng mùa báo hiếu
Chiều về ngơ ngẩn áng phù vân
Nhớ hoài tình mẹ dường thơm sữa
Viết mãi thơ con chửa trọn vần
Mấy bận hoa lòng cài ngực ấm
Vu Lan thầm gửi tấm thành chân !

Nguyễn Gia Khanh

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

NHỚ QUÊ




NHỚ QUÊ
(Lộc lư ngũ bộ, họa thơ Vĩnh Hoàng)

Ngóng lại trời xưa, nhớ xóm làng
Bao năm lặn ngụp giữa nhân gian
Từng đêm ngao ngán đời trôi nổi
Lắm cuộc ê chề mộng vỡ tan
Dẫu bước đà quen bao tủi nhục      
Mà lòng dám quản mấy nguy nan               
Còn mơ mãi giấc Châu Trần ấy    
Lọng tía xênh xang được rước nàng 

Tình quê da diết mãi đa mang
Ngóng lại trời xưa, nhớ xóm làng
Mái lá chiều loang làn khói quyện 
Bến sông người đợi chuyến đò sang
Tóc ai theo gió hương thoang thoảng
Trăng mộng vờn mây bóng sẽ sàng
Một bước ly hương lòng chợt nhói
Ngùi trông mà lệ rỏ đôi hàng. 

Giầy cỏ gươm cùn quét dọc ngang   
Ôm mơ hồ thỉ biệt thôn trang
Bước theo mộng huyễn, quên ngày tháng
Ngóng lại trời xưa, nhớ xóm làng
Dẫu tóc đà hoen màu tuyết trắng
                                     Mà đêm chửa tỉnh giấc kê vàng                                     
Bâng khuâng vó ngựa ai ngàn dặm
Gió bụi đường xa cuốn phũ phàng

Nẻo quê có phải đã thu sang ?
Dặm khách riêng ta đếm lá vàng  
Ướp mộng tim sầu ly rượu đắng
Giật mình lòng chạnh giấc mơ hoang
Trông về bến vắng, mơ trăng nước                
Ngóng lại trời xưa, nhớ xóm làng         
Mải bước giang hồ thương cố quận      
                               Bao giờ gió lặng, để mây tan ?                                                  

Chốn cũ tìm về lối rẽ ngang              
Câu thề thẹn với núi Kim nhan (*)              
Đã say vàng đá lời chân thiện
Còn ngán người đời thói dối gian
Lắng đọng thơ lòng buồn phận kiếp 
Nghĩ về quê mẹ xót tâm can                     
Càng mong sum họp càng vời vợi          
Ngóng lại trời xưa, nhớ xóm làng .

Nguyễn Gia Khanh         


(*) Kim Nhan: Ngọn núi đá nổi tiếng ở Nghệ an

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

VÃNG CHIỀU




VÃNG CHIỀU
(Thể Tiệt hạ)

Quê mẹ bao năm cứ ngỡ là...
Chiều nay về lại chợt lòng ta...
Tình thân, nghĩa mến, nghe thôi cũng...
Mộng cũ, người xưa, nghĩ nữa mà...
Dẫu giấc hoàng lương vừa tỉnh đã...
Sao đường hắc địa chợt xem ra...
Vời trông cố quận lòng đau tựa...
Ai đó tri âm hãy đến và...

Nguyễn gia Khanh

XA MẸ


XA MẸ
(Thuận-Nghịch độc, Thủ vị ngâm)

Xa mẹ nỗi buồn lại quặn đau
Lệ tuôn đêm lạnh gối khăn nhàu
Nhòa phai bóng cũ thềm chan nắng
Nhạt úa trầu xưa dậu rụng cau
Tha thiết tiếng ru ai mãi nhớ
Tái tê lời hát dạ hoài sầu
Nhà đơn cảnh vắng thêm côi cút
Xa mẹ nỗi buồn lại quặn đau.

Đọc ngược:

Đau quặn lại buồn nỗi mẹ xa
Cút côi thêm vắng cảnh đơn nhà
Sầu hoài dạ hát lời tê tái
Nhớ mãi ai ru tiếng thiết tha
Cau rụng dậu xưa trầu úa nhạt
Nắng chan thềm cũ bóng phai nhòa
Nhàu khăn gối lạnh đêm tuôn lệ
Đau quặn lại buồn nỗi mẹ xa.

Nguyễn Gia Khanh


Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

VẦN THƠ MÀU TÍM


VẦN THƠ MÀU TÍM

Ta mãi tìm đâu giữa bóng chiều
Vần thơ màu tím nét nghiêng xiêu
Dù trăng vẫn thắm màu hư ảo
Mà ngựa đà quen lối diễm kiều
Một thoáng mơ màng cơn huyễn mộng
Đôi lời nhạt nhẽo tiếng thương yêu
Đã không hòa nước chung ly rượu
Thì cũng giá gương phủ nhiễu điều.

Nguyễn Gia Khanh




SỢI BẠC ĐÊM QUA






SỢI BẠC ĐÊM QUA

Tỉnh dậy thoáng vài sợi bạc phau
Đêm qua ai nhuộm trắng lên đầu
Rượu suông chuốc cạn men cay đắng
Tóc úa chen đầy nỗi xót đau
Bóng ngả vết lòng đà nhạt sẹo
Chiều trôi sắc nắng cũng phai màu
Ta về gom lại ân tình cũ,
Với mộng mơ này, gửi kiếp sau.

Nguyễn Gia Khanh


Mời nhấp chuột vào địa chỉ dưới đây để xem bài thơ này được đăng trên Góc Thơ Đường Đ Đ:



MIÊN LẠC


MIÊN LẠC

Bỏ lại đằng sau những tháng ngày
Tủi buồn một thuở não nùng thay!
Đêm đà tan tác cơn cô tịch
Ta nỡ mơ màng cuộc tỉnh say
Buông giấc mộng theo dòng nước cuốn
Dứt niềm đau gửi lá thu bay
Ung dung thả bước vào miên lạc
Ai đó xin cùng được nắm tay.

Nguyễn Gia Khanh


Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang