NHÒA NHẠT BÓNG CÂU
Song chiều dõi bóng nhạt nhòa câu
Rỏ khúc đàn thêm vỡ mộng đầu
Nhạn lảng xa mờ nơi viễn xứ
Mi buồn ướt đẫm giọt hàn châu
Thềm ngơ ngẩn xót nhành hoa lạc
Gác phũ phàng treo mảnh nguyệt sầu
Lỡ cuộc tương phùng ai đó ngỏ
Bây giờ chốn cũ biết tìm đâu.
Nguyễn Gia Khanh
***
BÀI XƯỚNG:
MỘNG TRI KỶ
Mộng sẽ theo người sải vó câu
Mà thăm thẳm đợi phía giang đầu
Đau vì giếng ngọc mờ nhân ảnh
khổ nỗi sân vàng sạm ánh châu
Lỡ trải lời xanh bày phận đắng
Đành mang tiếng bạc tỏ duyên sầu
Ngàn năm há dễ tìm tri kỷ
Thấy buổi ân tình mãn cuộc đâu?
____
Hoa Mai
***
CÁC BÀI HỌA:
THÚ TIÊU DAO
Giỏ cặp bên mình xuống bãi câu
Vần thơ khép lại buổi mơ đầu
Trăng rời biển lạnh nhìn con nước
Mộng đảo tâm buồn dõi bóng châu
Khắc khoải lời ru từng điệu vỡ
Trầm tư tiếng đệm mỗi cung sầu
Dòng sông nước cuộn đôi bờ chảy
Giữa lối đêm tìm bạn ở đâu ./.
Thạch Hãn
LCT 27/03/2020
***
HÃO HUYỀN MƠ
Nhịp lỡ cung đàn bỏ trống câu
Mà chi huyễn hoặc chuốc điên đầu
Lầm duyên trách phận xa làng xã
Nhỡ kiếp giam mình rỏ giọt châu
Ảo não lòng côi chiều nhuốm mộng
Đìu hiu ngõ vắng cảnh chan sầu
Si tình nỡ vọng miền yêu ảo
Thấp thỏm mơ hồ hão tận đâu?
0405 H,27/3/2020
Thái Chung
***
TỰ TÌNH
Tâm buồn bóng mỏi có còn đâu
Đãi phận bòn duyên dạ héo sầu
Mộng rã không thành đau ánh nguyệt
Tan tình vỡ chuyện đắng dòng châu
Còn vương kỷ niệm hôm thề cuối
Mải tiếc thời gian bữa hẹn đầu
Một cõi riêng mình, thêm nức nở
Canh chầy lệ đẫm khó tròn câu
Nguyễn Phượng
***
CHIỀU BUỒN
Muốn họa nhưng rồi bỏ dỡ câu
Hình như trống rỗng ở trong đầu
Vì nghe bác sĩ ... mồ hôi đổ
Đã thấy dân tình ... rỏ giọt châu
Cõi thế nguy nàn sao chẳng khóc
Trần gian gặp nạn chuốt thêm sầu
Chiều ra đợi nước dòng sông Hậu
Hỏi gió đưa bèo sẽ đến đâu .
Ngân Hà
***
BIẾT PHẢI TÌM ĐÂU
Băng ngàn vượt suối mỏi mòn Câu
Trải những ngày qua bạc mái đầu
Nhớ buổi đông tàn mi đẫm lệ
Thương mùa hạ mãn gối nhòa châu
Tình kia đã ngỏ xui lòng hận
Nghĩa nọ từng trao khiến kẻ sầu
Bỏ bến thuyền xưa dời vội vã
Khuê phòng lẻ bạn biết tìm đâu
Thiên Trần Đình
***
LỬNG LƠ
Giã biệt chưa từng nói nửa câu
Làm rơi rụng cả ước mơ đầu
Cho chiều mắt mỏi khô dòng lệ
Để bữa mi nhòe cạn suối châu
Khát vọng không còn thân ẵm tủi
Niềm tin đã hết phận ôm sầu
Tình như củi mục trôi ngoài thác
Chẳng rõ duyên này dạt đến đâu ?
Đinh Tuấn Minh.
***
CÂU
Quẹo móc cong cần vẫn thả câu
Tuồng xưa* học hỏi kiếm tâm đầu
Bao nàng mỹ diện mà thâm ý
Lắm gã ngoa mồm tưởng dạ châu
Ngỡ trọn thành chân càng thấu cảm
Mà hay nhiễu sự khiến đau sầu
Bên dòng cá rỉa duyên cầu cạnh
Hỏi khắp giang hà bạn hữu đâu?
_Thu Ẩn_
* tích Bá Nha Tử Kỳ
***
BIẾT TÌM NƠI ĐÂU
Thơ buồn gửi đến bạn vài câu
Vẫn hỏi còn không khúc dạo đầu
Kẻ lỡ đi rồi rơi giọt đắng
Người đang ở lại rớt dòng châu
Đường xưa nỡ bỏ cho hồn nghẹn
Lối cũ vừa buông để dạ sầu
Cũng bởi duyên này chưa hợp chốn
Bây giờ muốn gặp hỏi nơi đâu.
Hoa Muống Biển
***
Họa đảo vận với huynh NGK
CHIỀU LẠNH BÓNG CÂU
Hậu cảnh theo rồi sẽ đến đâu?
Trầm ngâm đốn ngộ chuỗi thương sầu
In chùm ấn tượng nhiều nhân quả
Vẳng khúc giang hồ đẫm giọt châu
Mắt quạnh hiu tìm âm hưởng ngẫu
Lòng canh cánh gợn buổi mơ đầu
Tương phùng khắc khoải ngàn bi kịch
Để quãng sương chiều lạnh bóng câu.
Mai Thắng – 20032
thơ và họa rất hay
Trả lờiXóa