SEN!
Giữa cõi trần sen mãi tỏa hương
Không như hoa dại rũ bên đường
Hài vàng nâng gót trang tiên nữ
Bệ ngọc ươm tình bậc đế vương
Cánh thắm nào phai tâm hữu thiện
Gương trong chẳng vấy bụi vô thường
Vì đời, chắt lọc muôn tinh túy
Đâu ngại tanh bùn với gió sương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !