Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

NHẶT NẮNG


NHẶT NẮNG

Có phải bàn tay ấm thuở nào
Kịp về mang nắng trải xôn xao
Run run môi lạnh câu êm ái
Bổi hổi tim yêu mộng ngọt ngào
Trời đất bốn mùa đành đã vậy
Ân tình đôi ngả thế thôi sao ?
Chiều đông bất chợt màu vàng vọt
Ta nhặt gom đầy nỗi khát khao.

Nguyễn Gia Khanh


Các bài họa:



1.BẾN QUÊ

Xuân biết đào phai nở lúc nào
Lá đùa lay nhẹ khẽ lao xao
Tóc nghiêng đâu đó còn tha thướt
Hương thoảng gần đây vẫn ngạt ngào
Chốn cũ lạnh buồn mưa mãi thế
Trời xa vàng nhạt nắng làm sao
Bến quê mong gặp vơi thương nhớ
Sóng vỗ mạn thuyền gợi khát khao
Ngọc Tình
(Tây Ninh)




2.HOÀI NIỆM

Kỷ niệm thân thương của buổi nào
Trở về theo tiếng gió lao xao
Chiều đông giá buốt mây loang tím
Tâm sự đầy vơi mắt nghẹn ngào
Vườn cũ  xác hoa vương ngọn cỏ
Đêm tàn sương lạnh phủ trăng sao
Một thời hạnh phúc còn đâu nữa
Lòng chợt dâng tràn nỗi khát khao
                         
 Phương Hà
(TP hồ Chí Minh)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang