ĐÊM BUỒN
Song vắng đêm buồn ướt đẫm sương
Phòng đơn em thức suốt canh trường
Người xa từ ấy thềm hoa rụng
Gối lẻ bây chừ giọt lệ vương
Cứ tưởng trăm năm cùng một lối
Ngờ đâu nửa phút hóa đôi đường
“Phượng cầu” thêm thẹn tai tri kỷ
Để giấc Lâm Cùng lạnh lửa hương.
Yến Trang
*Ngày xưa Tương Như gẩy đàn bài “Phượng cầu hoàng” để quyến
rũ Trác Thị- một người đẹp giỏi văn, sau đó 2 người lấy nhau về sống ở Lâm
Cùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !