Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

LỜI HẬU NGHỆ NHẮN HẰNG NGA
          (Họa thơ Phương Hà)
Xa nhau tính đã mấy mùa trăng
Cung Quảng vui chi hỡi thiếp Hằng
Tiên giới nàng mơ thềm dát ngọc
Dương trần ta nhớ lệ dầm khăn
Một lần tình lụy say duyên thỏ *
Vạn kiếp sầu vương lỡ phím đàn
Xót gọi từng đêm ơi ái muội!
Nỡ sao ôm mãi mộng ngai vàng ?
                   
*Tích: khi hằng Nga lên cung trăng được Ngọc Hoàng cho Thỏ Ngọc đến chơi để khỏi buồn


Bài xướng:

SAY TRĂNG

Chỉ thơ, không rượu, cũng say trăng
Lấp ló trêu ai hỡi chị Hằng
Áo lụa phất phơ trong đáy nước
Gương nga lồ lộ giữa vành khăn ( * )
Mặt sông lóng lánh ngàn sao bạc
Tiếng gió vi vu vạn nốt đàn
Một cõi thiên thai đang rộng mở
Mời ta đắm đuối mộng đêm vàng ( ** )
                                 Phương Hà
( * )  Quầng mây vàng bao quanh vầng trăng
( ** ) Theo tích Lý Bạch nhảy xuống sông ôm lấy vầng trăng




Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014


CẢM NGÂU

Bên thềm thánh thót giọt mưa ngâu
Trắc ẩn chi đây dạ chạnh sầu
Chuốc mộng- men đời say kiếp trọn
Soi lòng- ngọn nến thức đêm thâu
Thu phai lá úa rơi vàng lối
Song vắng sương khuya rụng trắng đầu
Ai đó tri âm, ai ái hữu...?
Bùi ngùi thơ viết chửa tròn câu.

Họa:


NỖI SẦU


Chiều thu gió khẽ thoảng hương ngâu
Cánh nhạn xa trông gợi nỗi sầu
Ly rượu đời trôi trong bể ái
Câu thơ tình ngụp giữa canh thâu
Ngóng mây lại nhớ thời xanh tóc
Ruổi mộng mà quên tuổi bạc đầu
Còn đó tấm lòng ta đợi bạn
Ngẩn ngơ đành họa gửi vài câu.



                    Phạm Kim Lợi

TÂM SỰ ĐÊM MƯA

Nghe mưa xót phận vợ chồng ngâu
Mỗi kẻ một nơi ngậm tủi sầu
Người đến phương xa – bờ mộng ảo
Ta về vườn cũ – chốn trăng thâu
Chia ly từ buổi còn xanh tóc
Tương ngộ nào khi đã bạc đầu
Đêm lạnh trà nồng ai đối ẩm
Sẻ chia tâm sự chỉ đôi câu.


Phương Hà

Y ĐỀ

Vương mắt em buồn những giọt Ngâu
Đàn ai còn vọng mấy âm sầu
Thu chờ- khoắc khoải đêm thu hẹn
Nguyệt lạnh- ngỡ ngàng ánh nguyệt thâu
Ướt đẫm môi cay giòng lệ cuối
Xôn xao nước bạc bến giang đầu
Không là Chức Nữ sao thờ thẫn
Thư viết cho người chẳng trọn câu!!!
                                     Thy Lệ Trang
                                   Massachusetts





Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014


HOÀI  XƯA

Bao năm đeo đẳng mãi niềm tây
Ngẫm giấc ba sinh dột nỗi này
Đã biết chân người xa vạn nẻo
Còn trông bóng nhạn khuất ngàn mây
Dấu hài lối cũ đang in đậm
Giọt lệ chiều nay bỗng rỏ đầy
Mấy độ cúc vàng khoe trước ngõ
Bấy lần tim nhói mộng thơ ngây

Bài họa:



LỜI NÀNG THÔI*

Hò hẹn một thời dưới mái tây
Vì ai đến nỗi xót xa này?                  
Liễu xanh lơ lửng treo đầu gió          
Nắng nhạt âm thầm tắt cuối mây
Hương lửa chưa phai , tình sớm nguội
Cành xuân còn thắm, lệ hoen đầy
Người từng yêu mến nay xa lạ
Thôi- tiếc làm gì thuở dại ngây!.
                            Thy Lệ Trang
                           Massachusetts

*Thôi Oanh Oanh trong Tây Sương Ký



CÁCH TRỞ 

Em tự trời đông, anh cõi tây,

Xui chi gặp gỡ ở nơi này 
Nửa vòng trái đất xa ngàn dặm 
Một mảnh trăng tròn khuất vạn mây 
Cũng núi cũng sông, sao quá lạ 
Vẫn tình vẫn cảm, lại không đầy  
Một lần kỷ niệm còn chưa trọn 
Nên suốt bao ngày cứ dại ngây ! 
Phương Hà






Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

THĂM DI TÍCH “HIỆU YÊN XUÂN” *

Bồi hồi ngắm cảnh “Hiệu Yên xuân”
Chốn cũ thơ quê lại nối vần
Sừng sững tòa cao tình “Ái hữu” **
Ngời ngời chí cả nghĩa quên thân
Xiềng gông chẳng nát tan gan sắt
Bia đá nào mơ tạc cõi trần
Hoàng Bạt, Trần Thiều cùng Thái Ất...***
Ngàn thu hậu thế mãi tri ân.

* Di tích lịch sử đã xếp hạng nay thuộc xã Lĩnh Sơn, Anh Sơn, Nghệ an.Đây là ngôi nhà gỗ 2 tầng, phía dưới làm Hiệu thuốc bắc, tầng trên là nơi hội họp , gặp gỡ của những người CM .
      **  Năm 1924 ở đây đã thành lập “Hội ái hữu”
      ***  Trong số những người đầu tiên thành lập “Hiệu Yên Xuân”

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

Ngoi lang tu khi: Chuyen that ve 'ngoi lang ma' o Trung Quoc

DU LỊCH MÔI TRƯỜNG

Du lịch môi trường cực vẫn vui
Nơi thì mơn mởn chốn lui hui
Đồi cao mươi chú chen chân nhún
Động thẳm một chàng rướn cổ chui
Dẫu mỏi gối lưng e khó cưỡng
Còn săn gân cốt ắt không lùi
Thú này ướm hỏi ai nào chẳng?
Mặc kệ sang hèn, kệ sáng đui !
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang