HƯƠNG XƯA
Một
chút hương thừa chợt thoảng rơi
Niềm
xưa vẫn chửa nhạt men đời
Đầm
đìa dưới gối làn sương rụng
Thấp
thoáng bên thềm chiếc lá trôi
Gió
cuốn hoài trơ nhành liễu rủ
Người
đi mãi vắng nét môi cười
Khi nao
chốn cũ mây tan hết
Để trả
đêm vàng vẻ ngọc xôi.(*)
(*)Xôi: xôi ra. Truyện Kiều: “Càng xôi vẻ ngọc, càng lồng
màu sen”
Nguyễn Gia Khanh
Bài xướng:
NGẮM LÁ THU RƠI
Rồi ra cũng phận lá vàng rơi
Quá lắm tàn thu ,khép lại đời
Sức dạ nào lôi canh thoái bước
Tháng ngày đố cưỡng khắc ngừng trôi
Trường đời vụng vở , nhay lòng nuối
Đoản phận tròn vai ,đẹp nụ cười
Xanh biếc trời cao hồn lãng đãng
Nghe thầm đâu đấy ,chốn …xa xôi!
CAO BỒI GIÀ
Sang thăm bạn đọc thơ xướng họa hay lắm. Chúc bạn ngày mới vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé. Thân mến
Trả lờiXóaCảm ơn chị đã sang thưm và để lại lời chia sẻ! Kính chúc chị tuần mới với nhiều niềm vui.
Xóa