Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2018

Bến Vắng (TNĐ)



BẾN VẮNG
(Thuận - nghịch độc)

Sông vắng khách về bến quạnh hiu
Ngóng ai hồn tựa gió xa diều
Chồng thêm lá rụng thềm phai úa
Bủa mãi sương nhòa cảnh tịch liêu
Trông kẻ bóng vùi nghiêng ngả lối
Tiễn thu mùa gợi xuyến xao chiều
Đồng vang tiếng quốc sầu đêm vọng
Mong nhớ gửi người hỡi dấu yêu.

Đọc ngược:

Yêu dấu hỡi người gửi nhớ mong
Vọng đêm sầu quốc tiếng vang đồng
Chiều xao xuyến gợi mùa thu tiễn
Lối ngả nghiêng vùi bóng kẻ trông
Liêu tịch cảnh nhòa sương mãi bủa
Úa phai thềm rụng lá thêm chồng
Diều xa gió tựa hồn ai ngóng
Hiu quạnh bến về khách vắng sông.

Nguyễn Gia Khanh

BÀI XƯỚNG:


CẢNH BUỒN
(thuận nghịch)

Thuận
Sông cùng bến vắng cảnh buồn hiu
Gió lặng trời xa vọng sáo diều
Chồng chất nhớ xưa miền viễn phố
Vợi dần thương cũ chốn cô liêu
Trông chờ tối nghĩ nghiền mưa sớm
Đợi ngóng ngày suy ngẫm nắng chiều
Đồng ngát đượm hương mùi lúa chín
Mong hồi tái hợp ngỏ lời yêu

Nghịch

Yêu lời ngỏ hợp tái hồi mong
Chín lúa mùi hương đượm ngát đồng
Chiều nắng ngẫm suy,ngày ngóng đợi
Sớm mưa nghiền nghĩ, tối chờ trông
Liêu cô chốn cũ thương dần vợi
Phố viễn miền xưa nhớ chất chồng
Diều sáo vọng xa trời lặng gió
Hiu buồn cảnh vắng bến cùng sông.

Nguyễn Minh Nhật

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang