Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

Gọi Nắng / Họa: Nhiều tác giả



GỌI NẮNG

Gọi nắng cho chiều mãi tỏa hương
Này em hãy ủ sắc môi hường
Khi hè bớt tủi bao mùa phượng
Lối cỏ thêm ngời những giọt sương
Bởi mộng nhiều đêm là khó cưỡng
Và sông lắm vực cũng khôn lường
Men lòng đã ấm hoài mơ tưởng
Nhiễu lại mong về phủ giá gương.

Nguyễn Gia Khanh

***
CÁC BÀI HỌA:


LẤP LOÁNG GƯƠNG
( hoạ Gọi nắng NGK )

Hoa nở cánh vàng nắng thoảng hương
Chút dung nhan ấy để khoe hường
Khi hè đỏ lửa miên man phượng
Lúc gió bốc hơi mỏng mảnh sương
Ngọn cỏ níu chân đời miễn cưỡng
Tình yêu treo ngọn khói đang lường!
Chờ mùa đông đến nguồn hư tưởng...
Lạnh buốt đất trời lóng lánh gương!

Namkha

***

GIỌT BUỒN QUA ĐÊM

Căn phòng mãi ấm một làn hương
Bỗng thiếu người xưa nở nụ hường
Gối lẻ bao mùa bên ngõ phượng
Chân buồn mấy độ giữa chiều sương
Sầu đêm lá rụng hồi không tưởng
Đảo mộng hồn đau chuỗi khó lường
Lạnh mảnh chăn trần muôn nỗi vướng
Khoe bờ tóc bạc lẩn vào gương ./.

Thạch Hãn
LCT 20/04/2020

***
VẼ MỘNG

Em mười tám tuổi lụa là hương
Rực những bình minh má đỏ hường
Áo xẻ đôi tà ngơ lũ phượng
Duyên cầm một đoá ngẩn cành sương
Thằng ta lạc vía lòng tơ tưởng
Ngõ khách dài đuôi dạ tỏ lường
Để gặp hoa cười mơ cứ dưỡng
Đêm về vẽ mộng mấy đài gương.

Thu Ẩn

***

NẮNG ĐẦU MÙA

Bên thềm nắng đọng ngả mùi Hương
Thiếu phụ chờ ai ửng má hường
Đã khổ lòng Lan khi ngắm Phượng
Thêm hờn ngọn Trúc buổi tìm sương
Rồi đêm giấc mộng hoang đàng phổ
Để sáng hồn thơ lãng mạn lường
Hạ ủ men tình thơm ngõ lá
U hoài bóng nhỏ đậu lòng gương.

Hoa Mai

***

LUYẾN NHỚ

Gió chiều nhè nhẹ tẩm nồng hương
Nhân diện phượng hoa tỏa ánh hường*
Mắt hạ tươi ngời lay bóng nắng
Môi tình mọng thắm ủ tinh sương
Mời say rượu rót,đâu chừng mực ?
Chuốc đắm men pha,mấy để lường ?
Áo cũ còn thơm mùi luyến nhớ
Hình hài tuế nguyệt xót soi gương !

Hằng Quỳnh
20/4/2020
*Đạo thơ của Thôi Hộ:” Nhân diện đào hoa tương ánh hồng”

***

NGẨN NGƠ

Xoan nồng vẫn thấy ngạt ngào hương
Những tủi vì mau nhạt má hường
Dỗi cảnh Ve gào trên tán Phượng
Than đời Vạc réo giữa làn sương
Hiên mù mịt nghĩa sao mà tưởng
Ngõ nhạt nhòa duyên khó để lường
Bến hạ trăng tàn không thể cưỡng
Hoa mờ sắc nhụy não nề gương.

Đinh Vĩnh Long

***

ĐÀNH XA ...

Bên chiều cảnh rũ nhụy tàn hương
Hỏi nắng vì sao giận dỗi Hường
Bỏ mãi không về trông cánh phượng
Quên hoài chẳng lại dõi làn sương
Ngày suy lắm bận nhầm nơi tưởng
Buổi đoán nhiều phen lệch ngã lường
Để ngậm ngùi than sầu khó cưỡng
Nên thờ thẫn né ngại gần gương.

Đinh Tuấn Minh.

***

TA VỀ NGẮM LẠI

Mơ về hạ đắm tỏa nồng hương
Đẹp những làn môi đỏ má hường
Giã bút còn lưu thời tuổi phượng
Xa bầy ngoảnh lại tóc màu sương
Thầy cô mải kính đà tôn ngưỡng
Lý đạo nào quên chẳng nỡ lường
Buổi hẹn tương phùng muôn ngã hướng
Ta về ngắm lại dẫu mờ gương.

0436 H, 20/4/2020
Thái Chung

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang