Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2020

Tỉnh Mộng / Họa: Nhiều Tác Giả


TỈNH MỘNG

Mộng ruổi từng đêm dỗ giấc hòe
Canh tàn bỗng tỉnh mắt tròn xoe
Làn hương cuộc huyễn còn dang dở
Ánh lửa bình minh đã lập lòe
Tủi miệt quan hà sương trắng dã
Trông đường lữ thứ cỏ vàng hoe
Nằm nghe gió trở càng thêm chạnh
Giữa mảnh hồn hoang lệ ướt nhòe.

Nguyễn Gia Khanh

BÀI HỌA:



CHUYỆN CỦA EM
Đầu sân rực rỡ cánh hoa hòe
Cạnh cửa mưa tràn vỡ nước xoe
Gác cũ chiều giăng màu lửa nhạt
Thềm xưa gió phủ rượu đêm lòe
Mơ màng ả nọ bờ môi thắm
Thổn thức cô này cạnh mũi hoe
Giữa mấy chàng trai sầu lệ đổ
Nào ai hiểu được mấy em nhòe./.

LCT 18/04/2020

GIẤC ĐIỆP BUỒN
Nào say mải đắm quốc an hòe*
Ngỡ tưởng vinh nhà phú tộc xoe
Dạ xót cơ hời đâu cửa gõ
Tình đau mộng hão chẳng duyên lòe
Mơ cầu ước phận miền hoang hoải
Để dỗi thương mình mắt đỏ hoe
Đắng thuở niềm tin đầy huyễn hoặc
Giờ cam nỗi tủi thấm mi nhòe.

0434 H,18/4/2020
Thái Chung

Ru giấc ( hoạ Tỉnh mộng )
Bước lã dừng chân tựa gốc hoè
Ngập ngừng mở mắt hồn nhiên xoe
Bóng chiều u ám hoàng hôn tắt
Đêm tối lung linh đom đóm loè
Cỏ rối đẫm sương trăm sợi níu
Trăng xa mù khói một màu hoe
Gối đầu rêu ướt mềm cây lạnh
Ru giấc Nam kha lỡ giấc nhoè...

Namkha

TRINH NỮ

Nhìn hiên thắm đỏ mộng như Hòe
Dõi cảnh Mai vàng mắt trợn xoe
Mỏng phận đành thu nào dám diễn
Gầy thân buộc khép chẳng sao lòe
Bên đường khói phủ màu luôn nhạt
Cạnh cổng sương vùi sắc mãi hoe
Đã biết người đâu màng cỏ dại
Hoài thương số hẩm lệ tuôn nhòe

Đinh Vĩnh Long

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang