Khôi Thanh - Nguyễn Gia Khanh Trân trọng kính chào và cảm ơn Quý độc giả đã ghé trang thơ ! Kính Chúc Quý độc giả nhiều sức khỏe và Hạnh Phúc !

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2021

Uổng Mộng

 



                        UỔNG MỘNG

(Thuận nghịch độc) 


Chôn sầu mộng cũ bướm cùng hoa

Đắng lệ dù vương má nhạt nhòa

Hồn động bóng ai tình sưởi ấm

Ngõ chờ hôm ấy thuở rời xa

Khôn bằng dại ngẫm nên người giận

Lạnh giống nồng lo bởi gió hòa

Chồn bước những khi về gác lẻ

Tôn thờ lỡ kiếp uổng ngày qua.


Đọc ngược :


Qua ngày uổng kiếp lỡ thờ tôn

Lẻ gác về khi những bước chồn

Hòa gió bởi lo nồng giống lạnh

Giận người nên ngẫm dại bằng khôn

Xa rời thuở ấy hôm chờ ngõ

Ấm sưởi tình ai bóng động hồn

Nhòa nhạt má vương dù lệ đắng

Hoa cùng bướm cũ mộng sầu chôn.


Nguyễn Gia Khanh


BÀI XƯỚNG :


TUỔI BUỒN CHÔN GIẤU

(Thuận nghịch độc)


Thuận :


Chôn giấu sự đời tuổi gấm hoa

Xuyến xao dòng lệ ứa mi nhoà

Hồn treo lối hận tình đêm vắng

Biển gợn trăng sầu mộng bến xa

Khôn lớn lẽ đầu duyên mối hợp

Thực hư lời cuối nghĩa chung hoà

Chồn chân dấu mỏi mòn thân xác

Tôn tử chuyện trần nợ bước qua...


Nghịch :


Qua bước nợ trần chuyện tử tôn

Xác thân mòn mỏi dấu chân chồn

Hoà chung nghĩa cuối lời hư thực

Hợp mối duyên đầu lẽ lớn khôn

Xa bến mộng sầu trăng gợn biển

Vắng đêm tình hận lối treo hồn

Nhoà mi ứa lệ dòng xao xuyến

Hoa gấm tuổi đời sự giấu chôn ./.


LCT 06/01/2021


1 nhận xét:



CẢM ƠN QUÝ VỊ & CÁC BẠN ĐÃ ĐỂ LẠI LỜI NHẬN XÉT !

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang